Mỹ Trinh

Nghiêng Bút Thơ

Ngọn gió mùa đông làm dừng chân khách thơ
Dòng tâm sự ai dài hơn trang giấy
Có phải đêm vỗ về bằng liêu xiêu ngọn gió
Trổ hoa thơ màu tuyết lạnh ngập đầy

Sương từng hạt người nhặt lên đếm tuổi
Sinh nhật còn ngồi lại khóc với thơ
Là những khi ta bất chợt không ngờ
Tim ray rứt ngọn nến lòng dường héo hắt

Ở trong thơ ta tìm về tất cả
Mấy diệu huyền trời đất đã ban ơn
Ở trong thơ tình còn mãi không sờn
Mà đôi lúc cuộc đời hoang mang chân bước

Xin tha thứ, xin ăn năn.. xin đừng từ khướt!
Giọt hồng ân vĩnh viễn thấu lòng trời
Xin cho thơ về thăm cõi chơi vơi
Vuột gai gốc cho xước trầy in vết nhớ

Hãy ghi vào thơ chuyện lòng trăn trở
Gào xé đêm khi khoảng lặng mãi im lìm
Khơi dòng chữ em tìm ngôi sao cuối
Bầy dưới mặt trời khi nét chữ khắt vào tim

Mỹ Trinh

Được bạn: vdn 11.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nghiêng Bút Thơ"