Mỹ Trinh

Về Chốn Xưa



Người về dĩ vãng trong xanh
Soi gương dấu ái long lanh như mùa
Vén mây cho ngọn gió lùa
Lăn tăn mặt nước hương xưa vỗ về

Ta về đau gót sơn khê
Đi qua trăm cuộc bộn bề trần gian
Cánh chim bạt gió đại ngàn
Bỗng khi dừng lại bên đàng ngu ngơ

Ai về vẽ hộ giấc mơ
Đừng cho quên lửng bụi mờ thời gian
Ta về từ gió mây hoang
Nghe sông núi cũng bẽ bàng gọi tên

Mỹ Trinh

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 4 tháng 4 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Về Chốn Xưa"