Kiều Giang
LƯƠNG SƯ - HƯNG QUỐC.

Sau 40 năm đứng trên bục giảng, trong cả 2 chế độ, Nay cứ mỗi năm đến Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11, lòng tôi lại bồi hồi xúc động. Nhìn đất nước đạo đức suy đồi, nhân tâm ly tán, bao nhiêu bâng khuâng âu lo về lạc hậu đói nghèo vẫn còn đó, sau gần nửa thế kỷ độc lập thống nhất. Để góp tiếng nói chung cùng đồng nghiệp và nhiều thế hệ học sinh, tôi xin viết mấy dòng tâm sự.
LƯƠNG SƯ - HƯNG QUỐC.
Kiều Giang.
“ Làm thầy thuốc sai lầm giết chết một con người,
Làm giáo dục sai lầm giết chết nhiều thế hệ”
(Những người có trách nhiệm vạch đường lối giáo dục cho đất nước hãy nhớ điều này)
Bốn mươi năm miệt mài trên bục giảng,
Ngọn đèn khuya chưa tắt sớm bao giờ,
Bóng nắng sân trường, ngày dài lãng đãng.
Mắt vẫn rạng ngời theo từng lớp tuổi thơ.
Đàn chim nhỏ bay theo chiều dài sử nước,
Đôi mắt mờ dần theo từng bước âu lo,
Thế hệ sau, mong tài đức hơn người đi trước,
Sứ mệnh trồng người, sao vẫn thấy cô liêu.
Nay mái tóc đã nhuộm màu phấn trắng,
Nhìn đàn con trở lại mái nhà xưa,
Nhìn đất nước, ngẫm thấy mùi cay đắng,
Mực nào đây, để viết sử cho vừa.
Mỗi năm cứ đến ngày nhà giáo,
Biết thân ta ôm cái đạo làm thầy,
Ngẫm mấy chữ “Lương Sư - Hưng Quốc”,
Tận tuỵ một đời, nay có thấy lòng vui?
Ôi nước mắt nhỏ xuống đời đã cạn,
Nợ phận người hay còn nợ thiên thu,
Xin thú tội cùng ông cha tiên tổ,
Phận làm thầy con vẫn trả chưa xong….
Sài Gòn – 19 – 11 - 2024
Tranh : Tượng nhà Triết học, nhà giáo đại tài SOCRATES.
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 24 tháng 11 năm 2024