System.Data.SqlClient.SqlException: The transaction ended in the trigger. The batch has been aborted.
at System.Data.SqlClient.SqlConnection.OnError(SqlException exception, Boolean breakConnection)
at System.Data.SqlClient.SqlInternalConnection.OnError(SqlException exception, Boolean breakConnection)
at System.Data.SqlClient.TdsParser.ThrowExceptionAndWarning(TdsParserStateObject stateObj)
at System.Data.SqlClient.TdsParser.Run(RunBehavior runBehavior, SqlCommand cmdHandler, SqlDataReader dataStream, BulkCopySimpleResultSet bulkCopyHandler, TdsParserStateObject stateObj)
at System.Data.SqlClient.SqlCommand.FinishExecuteReader(SqlDataReader ds, RunBehavior runBehavior, String resetOptionsString)
at System.Data.SqlClient.SqlCommand.RunExecuteReaderTds(CommandBehavior cmdBehavior, RunBehavior runBehavior, Boolean returnStream, Boolean async)
at System.Data.SqlClient.SqlCommand.RunExecuteReader(CommandBehavior cmdBehavior, RunBehavior runBehavior, Boolean returnStream, String method, DbAsyncResult result)
at System.Data.SqlClient.SqlCommand.InternalExecuteNonQuery(DbAsyncResult result, String methodName, Boolean sendToPipe)
at System.Data.SqlClient.SqlCommand.ExecuteNonQuery()
at DreamweaverCtrls.DataSet.DoInit()
Bài thơ Nhớ Thầy của Thi sĩ: Tú_Yên - Trang Thơ ca - Việt Nam thư quán
* Bài thơ được bình chọn là câu trả lời hay nhất .............. trên Yahoo “Hỏi & Đáp” năm 2008
KHI bóng nắng trôi nghiêng ngoài khung cửa THẦY ân cần trao gửi đến đàn em VIẾT từng dòng…từng dòng chữ thân quen BẢNG chia sẻ tư duy cùng em đấy.
BỤI bay bay rơi đầy trên trang giấy PHẤN vương vương trên mái tóc điểm sương RƠI xuống theo những thao thức đêm trường RƠI mất cả tuổi Thầy theo năm tháng
CÓ những lúc mắt Thầy như bảng lảng HẠT buồn theo những lời giảng ấm nồng BỤI thời gian như bỗng chợt mênh mông NÀO ai biết lòng Thầy không tĩnh lặng.
RƠI rơi mãi những cơn mưa bụi phấn TRÊN suốt cuộc đời Thầy vẫn không màng BỤC GIẢNG trên cao như chợt thênh thang .......Thầy trơ trọi, mang khuôn vàng trao lại…
CÓ những lúc lời Thầy vang vang mãi HẠT phấn đầy trên vai áo Thầy tôi BỤI rơi rơi trong suốt cả cuộc đời NÀO ngăn được lòng Thầy như biển rộng.
RƠI cho đời những tin yêu – mơ mộng TRÊN nhân gian – Thầy trao hết cho người TÓC THẦY như bạc…bạc mãi không thôi .......Vương lấm tấm biết bao là bụi phấn.
EM bỗng thấy cả lòng mình trầm lắng YÊU làm sao hình bóng quá thân thương PHÚT GIÂY xưa – những buổi ở giảng đường NẦY là bạn – là Thầy – là phấn trắng
LÀM SAO nói – tình Thầy luôn sâu nặng CÓ THỂ là theo suốt cả cuộc đời NÀO những bâng khuâng, nhung nhớ đầy vơi QUÊN đi ư ? Sẽ là điều không thể.
NGÀY XƯA ấy – niềm mến thương là thế THẦY yêu ơi, xin trao mãi về Thầy DẠY DỖ em bao lẽ phải, điều hay KHI tuổi Thầy mãi đầy cùng bụi phấn.
EM kính dâng một đoá Hồng xinh thắm TUỔI Thầy theo năm tháng vẫn Bình yên CÒN bao yêu thương – cũng mãi dành riêng… THƠ em viết Tặng Thầy Ngày Nhà Giáo
Tú_Yên (18-11-2007)
* Viết cho bài phát biểu của 1 học sinh Trung học vào Ngày Tết Nhà Giáo (trên Web KHPT)
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 12 năm 2022