Đâu Phải Thứ Gì Cũng Mua Được

đoàn thạch biền

Nhà văn Đoàn Thạch Biền tên thật là Phạm đức Thịnh, sinh ngày 10-5-1948. Nguyên quán tỉnh Nam định.

Ông là hội viên Hội nhà văn Việt Nam, hội viên hội nhà văn Thành Phố Hồ chí Minh.

Các tác phẩm chính đã xuất bản gồm 4 tập truyện ngắn và hai tập truyện dài, tiêu biểu như các tập:

- Ví dụ ta yêu nhau, Những ngày tươi đẹp, Tình nhỏ làm sao quên, Mây bay trong đầu, Tôi thương mà em đâu có hay... một số tác phẩm của nhà văn đã được dựng thành phim.

Hiện nay nhà văn công tác tại báo Người lao động;

là một cây bút xông xáo, năng nổ, có nhiều bài viết để lại trong tâm trí bạn đọc những ấn tượng tốt đẹp.

Nhà văn còn là một thành viên trụ cột trong Ban biên tập tập san Áo Trắng, một tập san có uy tín trong giới trẻ, rất được bạn đọc trẻ tuổi mến mộ.

Đoàn thạch Biền viết nhiều về lớp trẻ. Ông có một vốn sống phong phú về lứa tuổi này. Ông lại có tài nắm bắt được những khoảnh khắc tâm lý rất tinh tế, rất phức tạp cùng những diễn biến đa dạng trong tâm hồn con người. Bút pháp của ông thật linh hoạt, đầy hóm hỉnh, nghịch ngợm và cũng thật duyên dáng, đáng yêu. Lớp trẻ tìm thấy ở ông những sự đồng cảm thật gần gũi với họ.

Dưới đây, xin trân trọng giới thiệu với các em

một truyện tiêu biểu cho phong cách của nhà văn rất được các bạn trẻ mến mộ này.

Đâu Phải Thứ Gì Cũng Mua Được

Đâu phải thứ gì cũng mua được.

Chú Thuận đi làm về, dắt xe đạp vào nhà. Không thấy Thăng chạy ra đón như mọi ngày, chú hỏi vợ đang ngồi ôm rá gạo lui cui nhặt thóc.

- Thằng nhỏ đâu rồi em?

Thím Thuận thúc đầu vô trong nói;

- Nó nằm trong buồn đó.

- Bệnh hả?

- Không biết nó giận lẩy chuyện chi, đi học về cứ nằm nín thinh.

Chú thuận cười:

- Chắc cu cậu bị cô giáo phạt chuyện gì rồi.

Chú Thuận mở túi vải đeo vai lấy cái bánh da lợn cầm nơi tay. Chú bước vào phòng ngủ. Thăng đang ôm gối nằm chèo queo trên giường, mặt quay vào vách. Chú Thuận nói:

- Ba mua bánh cho con nè!

Thằng nhỏ quay mặt ra.

- Con không ăn đâu!

- Con đau bụng hả?

Thăng lắc đầu. Chú cúi xuống đỡ thằng ngồi vậy vậy. Chú đặt tay lên trán thân thấy nhiệt độ bình thường. Chỉ có đôi mắt nó đỏ hoe và con ngấn nước mắt. Chú Thuận hỏi:

- Con không thuộc bài bị cô giáo phạt? Thăng lắc đầu:

- Con tức thằng Tiến học cùng lớp.

- Nó đánh con hả? Sao con không thưa cô giáo?

- Chuyện này thưa không được.

- Vậy con kể cho ba nghe!

Hồi chiều, thằng Tiến mang tới lớp một chiếc xe hơi điện tử, có thể điều khiển xe quẹo phải, quẹo trái nhờ một cái hộp nhỏ. Con xin nó cho con lái thử nhưng nó không cho.

- Nó không cho thì thôi, có chi mà tức? Thăng nhăn mặt:

- Đâu phải vậy? Nó không cho mượn, con nói không cần. Con sẽ về nói ba mua cho con một chiếc giống vậy.

Thằng Tiến nhăn mũi cười, rồi nó nói sao ba biết không?

Chú Thuận lắc đầu cười.

- Ai biết nó nói sao?

Nó nói:

- Đồ chơi này bên Mỹ gửi về, ba mày là công nhân, sức mấy có tiền mà mua. Lúc đó, con muốn oánh nó quá nhưng không hiểu sao con oánh không được. Nó đâu có khỏe hơn con. Thằng đó ốm nhách.

Chú Thuận muốn bật cười chuyện con nít nhưng tự nhiên chú cười không nổi. Ôm chặt con trong tay, chú nói:

- Thôi bỏ qua chuyện đó đi!

- Nhưng ba hứa chiều mai đi làm về ba mua cho con một chiếc xe hơi điện tử, giống y xe của nó nghe ba!

Chú Thuận định gật đầu cho qua chuyện nhưng ngày mai đi làm về không có món đồ chơi đó, thằng nhỏ sẽ nghĩ sao về lời hứa của ba nó? Chú Thuận vuốt tóc con thú nhận:

Thằng Tiến nói đúng con ạ! Ba không có tiền mua cho con chiếc xe giống như nó đâu.

- Vậy con chịu thua thằng Tín sao?

Chú Thuận suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Được rồi tối nay ba sẽ làm cho con một đồ chơi độc đáo. Bảo đảm thằng Tiến sẽ chạy theo con năn nỉ cho nó mượn. Sức mấy mà nó năn nỉ con, nó sẽ về nói ba nó mua cho nó. Nhà nói giàu lắm ba à!

- Con tin ba đi. Đâu phải thứ gì cũng mua được!

- Chắc không ba?

- Chắc! Bây giờ con ăn bánh đi. Thăng cầm chiếc bánh da lợn cắn một miếng lớn và nhai ngon lành. Tới một giờ chiều, học sinh lớp 4A mới vào lớp, nhưng hơn 12.00 tụi nhỏ đã tụ tập trước hiên xem thằng Tiến biểu diễn lái xe hơi điện tử.

Chiếc xe sơn màu vàng óng ánh trông thật đẹp, hai cái đèn pha phía trước luôn chớp chớp. Thằng Tiến cầm cái hộp nhỏ điều khiển. Nó bật công tắc hình mũi tên qua trái, chiếc xe quẹo trái. Bật công tắc xuống dưới chiếc xe chạy lui. Nâng chiếc nút đỏ, còi xe kêu tin tin.

Cả bọn trẻ vỗ tay reo hò thích thú. Có đứa gạ cho nó một cây cà rem để được lái xe một vòng. Nó biểu môi không thèm. Có đứa gạ cho nó hòn bi nhôm đã chà giấy láng cón, nó cũng lắc đầu. Bổng nhiên, có tiếng gì như chim kêu làm bọn trẻ đang ồn ào liền im lặng lắng nghe. Một đứa nói: tiếng chim sáo, tụi bây ơi!

Một đứa khác quả quyết: đó là tiếng cu Cườm. Chú tao có nuôi một con kêu y hệt như vậy. Một đứa chắc là giỏi môn văn nói: đó là tiếng hót lạnh lót của chim họa mi. Thấy các bạn không chú ý đến chiếc xe điện tử nữa, thằng Tiến nhấn nút đỏ cho còi xe kêu liên hồi. Tụi nhỏ nhao nhao phản đối.

- Đừng nhận còi làm chim bay mất!

- Mày làm nó bay tao oánh mày liền!

- Dẹp cái xe của mày đi! Để nó kêu rè rè con chim bay mất tao đập bẹp cái xe. Thằng Tiến sợ hải tắt công tắc. Chiếc xe nằm im trên thềm xi măng, hai cái đèn hết chớp chớp. Cả bọn lại im lặng nghe tiếng chim kêu. Một đứa nói:

- Hình như con chim ở trong lớp mình, tụi bây ơi! Vào bắt đi!

- Từ từ, không nó bay

Cả bọn nhẹ bước vào lớp học. Thằng Tiến cũng ôm chiếc xe vào theo. Thăngg đang ngồi trên thành cửa sổ thổi một ông sáu dài chừng gang tay. Nó bít mở các lỗ trên ông sáu làm phát ra những tiếng kêu khác nhau. Tiếng sáo đó, ba thăng đã thức suốt đêm để làm. Chú Thuận đã nhớ lại những ngày nhỏ ở miền quê đi bẩy chim. Thay vì dùng tiếng quýt gió giả làm tiếng chim kêu mệt hơi, ông hai Tú một người bậy chim giỏi trong làng đã bày chú thuận cách làm ông sáo để thổi dụ chim vào lưới.

Cả bọn trẻ đều đứng chỗ mắt nhìn Thăng. Một đứa xít xoa:

- Chiếc sáo ngộ quá ta! Một đứa khác quả quyết:

- Đó là ổng tiêu. Bác năm tao cũng có một ông giống y vậy. Một đứa khác, chắc là đứa giỏi văn nói:

- Đó là ổng dịch "thần thông".

Thằng Tiến cũng say mê ngó Thăng. Nó cầm chiếc xe hơi đến gạ: mày cho tao mượn ống sáo, tao cho mày mượn chiếc xe điện tử. Thăng lắc đầu, miệng vẫn thổi sáo. Thằng Tiến nói: - Mày bán bao nhiêu, tao mua! Thăng nhảy xuống khỏi thành cửa sổ. Nó cầm ống sáo đứng chống nạnh nhìn thẳng Tín rồi bắt chước ba, Thăng nói lớn:

- Đâu phải thứ gì cũng mua được!

Đánh máy: Huyền Băng
Nguồn: VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 3 năm 2021