Nguyễn Văn Thái

Mong Hạ


Hạ sắp về rồi thu nhớ không
Xuân đi biển dậy bão dâng lòng
Nguyệt lão vô tình vòng tuế nguyệt
Đông tràn bấc thổi lạnh dòng sông
 
Hoài hạ mùa xưa phượng đỏ hương
Chim câu quyện bóng vẽ thiên đường
Đường nắng ngọt bùi duyên hội ngộ
Dặt dìu bùa bả đoạn tơ vương
 
Nhiễm bạc sông tình vẫn biếc thanh?
Lỡ cơn say nắng lá lìa cành
Uốn éo tà tâm quanh mộng tưởng
Hương trời tàn lụi chốn mai danh
 
Duyên nợ ba sinh ý Phật nguyền
Phất cở hi vọng đỏ lòng chiên
Vấp họa vỡ òa may, quả phúc!
Hạ ngân lắng đọng tiếng chuông thiền.

Nguyễn Văn Thái
27-4-2024/4521

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 5 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Mong Hạ"