Nguyệt VŨ

Chiều muộn


 

Em một mình rải bước đơn côi
Ngơ ngác giẫm vào chiều đã muộn
Xào xạc lá vàng,
       đêm rơi xuống
               ngày bình yên.
 
Ký ức xa rồi, ngoan nhé …trái tim
Mong manh quá như chưa hề đổ vỡ
Ở nơi nào khung trời bên cửa sổ
Ngày bồng bềnh
 
Bài hát bình yên
Trái tim bình yên
Con đường bình yên
 
Em giấu anh vào tóc đêm
Lơ đãng đếm bước chân mình trên phố
Chẳng nhớ nổi bao nhiêu bước nữa
Anh bồng bềnh trong nỗi nhớ của em.

14.02.2009

Được bạn: HB 19.09.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chiều muộn"