Xuân Mai
ÁO VÔ THƯỜNG
Bao nhiêu năm vật vờ
Trong hư không mịt mờ
Hạt bụi hồng rơi xuống
Làm kiếp người ngu ngơ
Lang thang qua cõi nào
Bơ vơ đêm nghẹn ngào
Rừng xưa loài chim trắng
Tiếng hót chiều xanh xao
Nghe mưa khuya tự tình
Ta thương cho phận mình
Còn say vùi quán vắng
Giấc mộng sầu phiêu linh
Con sông xưa cạn nguồn
Nghe hoang vu đời buồn
Đồng hoang nào khô cháy
Ngóng chờ ngày mưa tuôn
Hoàng hôn về cuối đường
Nắng vàng vọt rơi nhanh
chùm hoa trắng trên cành
Khao khát giọt thân thương
Một hôm ngồi giữa trời
Kéo về những sợi thương
Dệt nhanh áo vô thường
Mặc những ngày rong chơi…
Xuân Mai
Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 24 tháng 9 năm 2016