Duyên Nam

Dừng chân Hội an...




Ai đã về thăm miền Trung…xứ Quãng
Ghé Hội-an “thư giản” bến Bạch-đằng
Để đêm về nhìn cảnh thả Hoa-đăng
Hay ngắm nghía lồng đèn nhiều vóc dáng.
 
Có những chiều…mưa phùn về…lãng đãng
Dòng sông Hoài lãng mạn ngủ ngây thơ
Biển cửa Đợi dâng sóng lớn tràn bờ
Cũng có người…sợ dơ…tránh khỏi nước.
 
Phan-chu-Trinh chiều về xe…xuôi ngược
Ghé quán Phượng…đông đúc…rước khách mời
Bánh mì tay…nổi tiếng…riêng một nơi
Cao-lầu hả? Bao đời! Vẫn còn đủ.
 
Sáu giờ sáng…dạo phố…thật kỳ thú
Đường ít người…bao phũ sự khác nhau
Giữa lộng lẫy…với cái cũ muôn màu
Sự cổ kính…đàng sau đèn hoa lệ.
 
Người Hội-an…gọi phố cổ…là thế.
Đến rồi à? Sao không thể…ghé Mỹ-sơn?
Đường dẫu xa…lòng đã muốn…sao sờn?
Để được biết…giang sơn thời Chiêm-quốc.
 
Những mẫu chuyện…trang sử hùng…được thuật
Mở cỏi bờ, khuất phục xứ Chiêm-thành
Để bây giờ…miền Trung đó…tươi xanh
Nhờ xương máu phân tranh…thời tiên tổ.
 
Màu rêu mốc, phủ quanh những cổ mộ
Đã bao lần loang lỗ bởi chiến tranh
Được tu bổ. Được nối lại. Vá lành.
Khách đã đến…bấm nhanh vài bức ảnh.
 
Khách đến! Khách lại đi! Không gian lạnh!
Sự quạnh hiu trong khung cảnh…chiều về
Triều đại nào…dẫu hào nhoáng…khen chê
Cũng tàn rụi…so về nguồn sáng tạo!
 
Duyên Nam
06-03-2023

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 3 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Dừng chân Hội an..."