Nguyễn Ngoạt

Còn Gọi Tên Nhau Quá Khứ




Người lại vén màn sương mơ quá khứ
Để trở về qua hồi ức thương đau
Em muôn đời vẫn là hoa trinh nữ
Từ ngày nao cho mãi đến bạc đầu

Anh nhận hết muộn phiền thời dâu bể
Trong trái tim bầm lệ tuổi thanh xuân
Cho hạnh phúc riêng em không đếm xuể
Để người xưa không còn vọng cố nhân

Tưởng vùi chôn mồ đau thương dĩ vãng
Người lại về trong bóng dáng đáng yêu
Bỗng yếu đuối thơ buông vần lãng đãng
Khi men yêu bốc dậy tuổi xế chiều



Nguyễn Ngoạt

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 13 tháng 3 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Còn Gọi Tên Nhau Quá Khứ"