- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
Nghe nói khoảng thời gian trước, Đại tiểu thư Bạch phủ của chúng ta ở bên ngoài cùng người dã - chiến, bị Nhị tiểu thư bắt tại trận, nàng còn trả đũa, vu hãm Nhị tiểu thư hãm hại nàng, liền đem Nhị tiểu thư tức phát khóc."
"Nói đến Đại tiểu thư này, thật không thể không bội phục vận mệnh nàng quá tốt, thân là một phế vật, lại có thể trở thành vị hôn thê của Nhị Hoàng tử, hoàng tử điện hạ không bởi vậy mà ghét bỏ nàng, làm sao nàng không biết tốt xấu, lại cùng người cẩu thả!"
"Thất thân còn chưa tính, đã vậy còn mang thai, lại còn nháo đến mọi người đều biết, làm Hoàng tộc mất hết mặt mũi!"
"Ta còn nghe nói, Bạch gia vì bồi thường cho Nhị hoàng tử, đã đem Nhị tiểu thư gả cho hắn, Nhị tiểu thư bị Đại tiểu thư vu khống, nhưng vẫn gạt mọi hiềm khích trước đây, dự định thuyết phục Nhị hoàng tử nạp Đại tiểu thư làm thiếp, ngươi nói một nữ nhân đã thất thân, sao xứng trở thành thiếp của Hoàng gia? Mất công Nhị tiểu thư niệm tình tỷ muội."
♣ ♣ ♣
Thanh âm huyên náo bên ngoài truyền vào trong phòng, Bạch Nhan lặng yên ngồi tại đầu giường, ngón tay nàng khẽ vuốt nhẹ phần bụng bằng phẳng, con ngươi thanh tịnh như nước bình thản không chút gợn sóng.
Ba tháng trước, nàng vừa đến phiến đại lục này, còn chưa kịp quen thuộc với hoàn cảnh, muội muội tốt Bạch Nhược của nàng liền vì nàng mà chuẩn bị một nam nhân xấu xí.
Ai ngờ nàng liều chết trốn ra ngoài, cuối cùng không chịu nổi dược tính, ở bên ngoài tùy tiện nhặt một nam nhân để giải độc.
Thời điểm Bạch Nhược tìm thấy nàng mặc dù chỉ có một mình, nhưng các dấu vết trên cơ thể vẫn còn, chứng tỏ việc trước kia hẳn không phải là mộng...
Trong đầu nàng hiện ra tròng mắt thị huyết của nam nhân kia, ánh mắt Bạch Nhan xuất hiện một tia hoảng hốt, không biết có phải hay không nguyên nhân do nàng trúng thuốc, hiện tại nàng làm sao cũng không nhớ nổi dung mạo nam nhân kia...
Dường như, nam nhân kia trời sinh đã bao phủ một tầng sương mù, mông lung gian thăm dò không tới một trương dung nhan. (Ý là dù cách nào cũng không thấy được một phần dung mạo)
"Tỷ."
Một đạo thanh âm quen thuộc đem suy nghĩ của Bạch Nhan kéo về, nàng ngẩng đầu lên, liền trông thấy một thiếu niên ngây ngô tuấn mỹ từ ngoài cửa nhanh nhẹn đi tới.
Từ trong trí nhớ biết được, thiếu niên và cỗ thân thể này là cùng một mẫu thân sinh, đệ đệ Bạch Tiêu, cũng là vướng bận duy nhất trên đời của nàng.
Năm đó, mẫu thân Lam Nguyệt của bọn hắn sau khi qua đời, Bạch Chấn Tường liền đem tiểu thiếp Vu Dung nâng lên làm chính thất phu nhân, hai thứ nữ Bạch Nhược cùng Bạch Chỉ cũng bò lên đầu bọn họ. Nếu không phải Lam gia vẫn còn sức uy hiếp, bọn hắn tại Bạch gia sẽ không hề có địa vị.
Bất quá, vật đổi sao dời (*), đã có người quên mất, Bạch gia có địa vị như hôm nay, cùng Lam gia không thoát khỏi quan hệ!
(*)vật đổi sao dời: mọi việc đều có thể thay đổi
Lúc trước, Lam gia lão gia chủ vì Bạch Chấn Tường đã có mấy phòng thị thiếp, không đồng ý để Lam Nguyệt gả cho hắn, nhưng Lam Nguyệt lấy cớ đoạn tuyệt tình nghĩa cha con, bức cho Lam gia chủ không thể không đồng ý.
Lam gia vì không để cho Lam Nguyệt chịu nửa điểm ủy khuất, chuẩn bị thập lý hồng trang (*) xuất giá, chấn động một thời.
(*) thập lý hồng trang: mười dặm hồng trang, ý là đồ cưới kéo dài mười dặm, ngày xưa đồ cưới thường được đặt trong rương sau đó phủ vải đỏ
Sau đó càng là táng gia bại sản mua vô số đan dược phụ tặng cho Lam Nguyệt.
Ai ngờ Lam Nguyệt không cách nào cự tuyệt lời ngon tiếng ngọt của Bạch Chấn Tường, tất cả đan dược đều chắp tay đưa cho hắn, Bạch Chấn Tường mượn đan dược mà đột phá lên Thiên giai, vào nhất lưu thế gia.
Có thể nói, địa vị hôm nay của Bạch gia, là do Lam Nguyệt hi sinh đổi lấy!
Ngay cả khi chính mình biết được chuyện này cũng tức giận, khó trách qua nhiều năm như vậy Lam gia chủ không quan tâm tới nữ nhi.
Thật sự là bị nữ nhi này làm tổn thương đến thấu tâm.
"Tỷ," biểu tình Bạch Tiêu có chút rối rắm, "Ngươi đừng quá thương tâm, Nhị hoàng tử từ hôn với ngươi, là tổn thất của hắn, ta trước đó bắt gặp Bạch Nhược cùng hắn mắt đưa mày lại, quan hệ giữa bọn hắn khẳng định không tầm thường.
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 3 tháng 4 năm 2024