Làm bài xong, Nga xếp lại sách vở và nghĩ ngay đến những công việc mẹ dặn.
Sáng nay, trước lúc đi làm, mẹ dịu dàng bảo Nga:
— Con trông nhà cho ngoan. Làm bài, học bài thật đầy đủ. Nếu còn thì giờ, con nhặt cho mẹ mấy mớ rau cần, vo gạo, rửa nồi. Đi làm về, mẹ nấu cơm cho nhanh.
Nga nhớ hết những lời mẹ dặn. Đây là lần đầu, Nga ở nhà một mình. Mọi khi, còn có cả bà. Chiều qua, bà đã về quê chăm sóc cô Xuân — em của bố Nga — vừa mới sinh em bé.
Trước khi về quê mấy hôm, bà thủ thỉ dặn dò Nga đủ điều. Vì bà biết rằng không có bà, hàng ngày Nga phải ở nhà một mình vào buổi sáng. Lấy ai nhắc nhở Nga lúc học lúc chơi. Lại còn làm nũng bà và vòi ăn nữa. Lo thế, nên bà đã tập cho Nga quen với việc nhặt rau, vo gạo, quét nhà.
Lúc chia tay với cả nhà, bà còn giúi vào tay Nga năm hào rồi ôm Nga dặn khẽ:
— Vắng bà, cháu phải lo giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Đừng ham chơi cháu nhé!
Mẹ Nga cũng lo như bà nhưng không nói ra. Mẹ muốn để bà yên tâm về quê. Mẹ không nhắc gì nhiều về việc Nga sẽ phải ở nhà một mình.
Sáng nay, mẹ cũng chỉ dặn Nga một câu rất thông thường, như là Nga đã quen với công việc này từ lâu.
Nhớ lời mẹ dặn, ăn xôi sáng xong, Nga lấy sách vở ra học bài ngay. Nga còn chú ý làm bài thật cẩn thận, học bài thuộc kỹ hơn mọi ngày. Nga muốn cho mẹ thấy Nga là con gái ngoan của mẹ. Không có bà nhắc nhở, kèm cặp, Nga cũng vẫn ngoan.
Nga thương mẹ lắm. Cũng thương cả bố nữa. Nhưng nói cho công bằng thì Nga thương mẹ nhiều hơn một tí, vì mẹ vất vả hơn bố. Những lúc bố có thể ngồi đọc báo, thì mẹ tíu tít với bao nhiêu là việc. Nào đi chợ, cơm nước, giặt giũ, lại còn chăm sóc bé Loan em của Nga — mới một tuổi. Còn bao nhiêu việc mà mẹ gọi là “việc không có tên”!
Bây giờ, vắng bà, mẹ lại càng vất vả hơn. Nga càng thấy thương mẹ hơn. Như mọi hôm, học bài xong là Nga chạy đi chơi. Hôm nay, mặc dù đôi chân vẫn muốn theo thói quen, nhưng đầu thì nghĩ khác: “Bà đã dặn... Bà đã dặn...”. Nga lẩm bẩm như vậy để quên đi chơi. Và Nga đã quên đi chơi thật.
Nga lấy mấy mớ rau ra nhặt. Cũng may mà bà đã tập cho Nga, nếu không chắc là Nga sẽ rất lúng túng. Nhặt rau xong, Nga lấy rá gạo mẹ đã đong sẵn ra vo. Thấy gạo nhiều thóc, Nga ngồi nhặt cho sạch. Mọi khi mẹ vẫn làm như thế mà.
...quét nhà
Vừa làm Nga vừa nghĩ đến lúc mẹ về. Thế nào mẹ cũng sẽ hỏi: “Con đã nhặt rau cho mẹ chưa? Đã vo gạo cho mẹ chưa?” Nga sẽ vui vẻ trả lời mẹ: “Thưa mẹ, rồi ạ!” Việc gì cũng “Thưa mẹ, rồi ạ!” chắc mẹ sẽ vui lắm.
Xong công việc, nắng vừa lên cao. Một vệt nắng xiên chéo từ cửa vào đến tận chỗ Nga ngồi. Ánh nắng như gọi Nga: “Nắng lên rồi, rủ các bạn ra sân chơi đi!”
Nhưng sao Nga chẳng muốn đi chơi. Mẹ sắp về rồi. Nga thấy hồi hộp thế nào ấy. Chả lẽ cả buổi sáng mẹ đi vắng, Nga chỉ làm được có mấy việc thế thôi ư? Hôm nay bài học lại ít, Nga có nhiều thì giờ rỗi quá.
Nga lơ đãng nhìn ra mảnh vườn nhỏ nhà em. Mảnh vườn ngập nắng khiến màu xanh của cây cối ánh lên như thủy tinh. Kìa, mấy bông hồng vừa hé nở dưới ánh nắng. Nga sung sướng reo lên chạy ra vườn. Ba bông hồng vừa ngửng lên đón nắng vừa xòe những cánh nhỏ như muốn chào Nga. Em cúi xuống hôn nhẹ lên những cánh hồng. Một mùi thơm nhẹ nhẹ ngan ngát, đem đến cho Nga một cảm giác say sưa lâng lâng. Nó gợi lên trong lòng Nga một niềm vui khó tả và nó còn mách bảo cho Nga một điều gì mới lạ nữa kia.
Em mỉm cười chạy vào trong nhà. Nhanh nhẹn như một chú thỏ con, em bắt tay vào những công việc mới. Còn bao nhiêu là việc có thể làm được mà Nga không nghĩ ra nếu không có mấy bông hồng mách giúp. Bộ bàn ghế đầy bụi được Nga lau chùi sạch bóng. Trên mặt chiếc tủ nhỏ đựng quần áo lộn xộn đủ các thứ được Nga dọn lại ngăn nắp. Trên giường, mấy chiếc gối vẫn còn xộc xệch mỗi nơi một chiếc. Sáng nay, bé Loan quấy, mẹ vội đi làm chưa dọn được. Nga cẩn thận xếp lại cho ngay ngắn! Tiện thể, em gấp luôn bộ quần áo của bé Loan còn vắt ở đầu giường. Lại còn bộ cốc chén bàn nữa, phải đi rửa ngay thôi. Việc cuối cùng là Nga quét nhà thật sạch. Thế là Nga đã làm được bao nhiêu việc mà lẽ ra mẹ sẽ phải làm.
Nhà cửa đã gọn gàng sạch sẽ. Nga hớn hở chạy ra vườn ngắt ba bông hồng cắm vào chiếc lọ con đem đặt ở giữa bàn, bên cạnh bộ cốc chén vừa rửa trắng tinh. Em mỉm cười ngắm mấy bông hồng tươi mơn mởn. Nó sẽ báo cho mẹ một niềm vui bất ngờ. Một điều mới lạ trong căn nhà xinh xắn này. Mọi khi mẹ cũng hay dành cho Nga những niềm vui như thế. Chẳng hạn, mẹ mua cho Nga một cuốn sách mới, nhưng mẹ không báo trước. Mãi đến tối, khi cơm nước xong, mẹ mới mang ra đưa cho Nga, đúng vào lúc Nga đang thích đọc sách. Trưa nay, Nga cũng sẽ đem lại cho mẹ một niềm vui bất ngờ như thế. Mẹ sẽ nhìn thấy những bông hồng đó trong một căn nhà gọn gàng sạch sẽ. Giống như bà lão trong chuyện cô Tấm ấy. Nhưng mẹ không phải rình xem ai đã dọn dẹp nhà cửa đẹp đẽ thế. Mẹ biết ngay đây là con gái của mẹ.
— Con gái mẹ đã làm tất cả đấy phải không?
Vẫn chưa yên tâm, Nga còn giả vờ đóng vai mẹ thử xem sao. Em mở cửa ra ngoài rồi đóng vào cẩn thận. Từ ngoài, Nga chậm rãi bước tới, đẩy cửa vào nhà. Những bông hồng đỏ đập vào mắt Nga trước tiên: đẹp quá, đúng chỗ quá! Em đảo mắt nhìn quanh gian phòng: gọn quá, sạch quá!
Em yên tâm lấy một quyển sách ngồi đọc chờ mẹ về.
Em không phải chờ lâu vì bao giờ mẹ cũng về rất đúng giờ. Mẹ gõ cửa. Đúng tiếng gõ cửa của mẹ rồi. Nga bỗng thấy hồi hộp như là mẹ đi xa lâu ngày mới về. Em vội chạy ra đón mẹ. Mẹ cúi xuống ôm lấy Nga âu yếm hỏi:
— Con ở nhà có ngoan không?
Chợt nhìn thấy những bông hồng để rất đẹp trên bàn, mẹ reo lên:
— Ôi, những bông hồng đẹp quá! Mà nhà cửa lại sạch sẽ gọn gàng nữa! Con gái mẹ đã làm tất cả đấy phải không?
Nga bẽn lẽn nhìn mẹ rồi nũng nịu giúi đầu vào lòng mẹ. Mẹ sung sướng ôm lấy Nga rồi dịu dàng nói:
— Con gái của mẹ còn bé nhưng thật đáng tin cậy!
1- NHỮNG BÔNG HỒNG ĐỎ
Tiến >>
Scan: Cái lệ - Đánh máy : MAI ANH
Nguồn: TVE-4U.ORG
Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 18 tháng 11 năm 2023