Mỹ Trinh

Đêm Em

Một mình em ngồi rót giọt chiều tà
Pha rượu đỏ mời tim say niềm nhớ
Nếu anh biết chiều ở đây rất lạnh
Rượu chưa làm ấm lại giọt hoàng hôn

Một mình em uống một vũ trụ buồn
Chiều quá ngắn đi tìm anh không kịp
Không giọt nắng nào đã như mấy kiếp
Em đi hoài tiếp nối những vùng đêm

Một mình em và giọt đắng êm đềm
Trôi trôi giữa muôn trùng tìm ngõ ngách
Đêm cô lẻ đêm cùng em thử thách
Cõi đi về ngọt đắng cũng về theo

Nếu anh biết đêm chừng ấy cheo leo
Lơ lửng giữa mây mù tìm ngọn lửa
Lửa ở trong tim quanh lời thổn thức
Đêm vẫn dài với bóng gọi mùa xưa

Mỹ Trinh

Được bạn: vdn 8.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đêm Em"