Mỹ Trinh

Về Miền Gió

Có một nơi nào cho tôi dừng chân
Thả ngọn gió xuống đồi trôi tất cả
Gió thổi sạch một rừng thu vàng lá
Mặc mùa đi phai nắng rước Đông về

Xin rót cho tôi đầy ly dâu bể
Uống cạn rồi đi ngủ một thiên thu
Xin nhắm mắt như là kẻ đui mù
Trả ơn nghĩa đi về miền đêm tối

Xin nằm im nghe lá thu về cội
Mưa vào lòng cho ướt vội vũng buồn
Tim ngợp thở mà lòng đi muôn hướng
Đi nơi đâu mặc kệ những nỗi buồn

Đi về đâu mặc kệ những niềm vui
Những ý nghĩa giả chân đều tương tợ
Xin cứ để vô tình làm tan vỡ
Không hề gì nặng nhẹ cũng bằng nhau

Xin hãy thả tôi về từ miền gió
Bay muôn phương buông thõng chuyện vui buồn
Xin quên hết bao điều còn vương vấn
Tha thứ giùm tôi cái lẽ vô thường

Mỹ Trinh

Được bạn: vdn 4.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Về Miền Gió"