Nguyễn Văn Thái

Thầm Lặng Đông Về

Đông đã tràn giá lạnh đắp thân côi
Đường lầm lũi bóng đời bòn hơi ấm
Trời trở gió, lòng Người say bùa yểm
Kết cỏ ngậm vành trả nghĩa tri ân…
 
Bước lạc loài, thất thểu dãi đường xuân
Tim giá buốt, bập bùng hâm trái ngực
Mặt trời tắt mầm cây nào rộn rực
Chim rũ cành, hoa nhạt sắc, hương hoai
 
Nghe rất nhiều lời giãi tỏ lòng ai
Chữ thủy chung chỉ còn trong sách thánh
Bao mĩ miều hoang mê vùng ảo ảnh
Biết đâu rằng vàng lóa mắt người say
 
Mộ tình yêu xây đắp giữa đông này
Xếp các câu thơ dày trang cổ tích
Đổi thầm lặng, u minh cùng tĩnh mịch
Lấy nắng bình yên cuối dốc trần gian
 
Thắp nén nhang ngưỡng làn khói dần tan
Lòng nguyện cầu tâm hồn vui, tĩnh tại
Người đẹp đường duyên - hằng mong mê mải
Thỏa ngọt tình trả được nợ cưu mang!
 
Nguyễn Văn Thái
27-11-2022/4127

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 9 tháng 11 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Thầm Lặng Đông Về"