Nguyễn Ngoạt

Hoa Xuyến Chi

Thấy bạn yêu nét hoa buồn
Tôi đi tìm hiểu ngọn nguồn loài hoa
Không đài các, chẳng kiêu sa
Một người con gái chưa qua xuân thì
Mòn trông ngày tháng vút đi
Người qua kẻ lại chẳng khi ngó ngàng
 
Thế rồi lữ khách, một chàng
Dừng chân chăm sóc cho nàng tận tâm
Nàng hoa cứ nghĩ trăm năm
Người kia sẽ cũng chú tâm chung tình
 
Nào ngờ như bướm đa tình
Người trai ấy đã vô tình ra đi
Một mình một mối tình si
Nàng ôm đau khổ đến khi lìa đời
 
Nơi nàng cạn trút tàn hơi
Mọc lên hoa dại như lời oán than
Xuyến Chi hoa ấy ngỡ ngàng
Nhắc ta nhớ lại một trang tình buồn

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 28 tháng 2 năm 2025

Bình luận về Bài thơ "Hoa Xuyến Chi"