jacaranda

Niềm Riêng (2)



Em mang thánh thiện hình hài
Trao người xa lạ trong ngày vu quy
Đấng tối cao, ngài nhìn đi
Người con yêu lại chẳng quỳ bên con


Mưa hắt hiu rơi, Mưa ướt lòng
Ai người thương cảnh ... Sáo sang sông ?
Anh đừng nhìn nữa, Em đã khóc
Anh hiểu vì sao ... Em lấy chồng


Từ đó hai mình ... xa cách nhau
Đời buồn, thực tại ... chẳng chiêm bao
Anh hay viết lấy niềm tâm sự
Kết chặc vào thơ, những xuyến xao ...


Em đọc mà nghe, thương chuyện mình
Ngõ hồn rung động, anh biết không ?
Chẳng cần ai hiểu, mình em hiểu
Anh bảo rằng anh ... đã hài lòng

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 29 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Niềm Riêng (2)"