Jacaranda

Tự Tình Trăng

 
Dưới ánh trăng mờ ...soi niềm riêng
Từ trong mê khúc thoát ưu phiền
Ai người sẽ thấu hồn hoa tím ?
Hay chỉ gió buồn ru miên miên ?
Hoa tự tình trăng ... giữa đêm đông
Nhờ trăng ru lại khúc mê lòng
Niềm riêng năm tháng còn đâu đó
Tận đáy tim sầu ... trăng biết không ?
Trăng ghé về soi nơi vườn sau
Hương thầm nhè nhẹ nét thanh tao
Du dương ve vuốt từng nụ búp
Hoa nở bình yên giữa ngọt ngào
jacaranda

Được bạn: vdn 23.2.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tự Tình Trăng"