Nguyễn Văn Thái 1949

PHONG BA

Một ngày trời nổi phong ba
Là em chéo bước ngang qua vườn tình
Ngẩn ngơ... trời đất xa mình
Mây đen vần vũ mái đình đảo điên

Ngày mưa rả rích triền miên
Gọi cơn hoang tưởng đẫm miền xót xa
Sông sầu dõi bóng sáo qua
Nuối nhìn khoảng lặng nhạt nhoà mây vương
...
Hạ này tựa sóng hồ thương
Chè trong sen ngát, giọt sương lắng hè
Nhâm nha chén ngọt bùa mê
Nhớ hồn tình cũ rủ về ba sinh

Bên em … nhân ảnh lưu linh
Vườn thơ đầy gió rung rinh hoa vàng

 Nguyễn Văn Thái 1949

Được bạn: vdn 21.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "PHONG BA"