Nguyễn Văn Thái 1949

434 - PHẬN TÔI


 
Phận tôi rơi vãi xuống đời
Dệt đan mưa nắng, đậm lời mẹ ru
Số nghèo mang kiếp phù du
Mệt thân bóng chiếc đẩy đu thuyền đời
 
Rủi may số mệnh do trời
Tôi mang từ thuở thiếu thời hàn vi
Trời ban cho nết kiên trì
Một đi là quyết một đi, vững lòng
 
Nét xuân trăng héo mặt sông
Con đò lẻ bóng soi dòng, bến ngang
Thôi thì duyên đã bẽ bàng
Nhọc thân đổi hận lấy sang kiếp này
 
Mượn vay chất xám sách dày
Xua mây thêm nắng phận gầy bớt xui
Nhẫn lòng, say mãi để vui
Con đường khai trí miệt mài nét chau
 
Sống là tình trước nghĩa sau
Công ơn dưỡng dục trong đầu nào quên
Chân nhang hương ấm ngày đêm
Một đời vọng bái Tổ tiên, phụng thờ
 
Vườn riêng nhuộm sắc xanh rờn
Đẹp hoa ngọt quả, ngon thơm đượm tình
Mầm ươm xanh thắm tươi xinh
Tương lai xán lạn - mẫu hình đời mơ
 
Gửi vào đây phận mình thơ.
 
 
Nguyễn Văn Thái 1949

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 9 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "434 - PHẬN TÔI"