Việt Dũng

Con tầu và những nhà ga

 
Đời người ta như một con tầu
Chở đầy : yêu , ghét với buồn đau…
Bánh xe theo đường ray số phận
Hết ga này lại đến ga sau !
 
Mỗi ga là một chặng đời người
Cho tàu dỡ xuống những buồn, vui
Cũng chất lên thêm bao cực nhọc
Ga nào mới hết nợ đời tôi ?
 
Có một ga nào lên tình yêu
Cho tầu bay bổng với phiêu diêu
Duyên phận gặp nhau tầu đỗ lại…
Tại ga Hạnh phúc với người yêu !
 
Có những ga cay đắng lên nhiều
Chất chồng bất hạnh , khách liêu xiêu…
Lay lắt trên đường ray số phận…
Suốt đoạn đường rên tiếng còi kêu !
 
Biết bao giờ Ga cuối đến nơi
Trả hết xuống đi những nợ đời
Nhắm mắt mơ về bao kỷ niệm
Chẳng còn mang nặng kiếp chơi vơi !...

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 29 tháng 9 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Con tầu và những nhà ga"