Việt Dương Nhân

Nguyệt Sầu...

 

Nguyệt sầu ai, mắt buồn ướm lệ !
Chuyện của đời mặc kệ Nguyệt ơi !
Thả hồn bay khắp muôn nơi
Tình thương ban rải đến người khổ đau.

Đời của Nguyệt biết bao cay đắng
Đêm với ngày cố gắng xả buông
Xóa tan hai chữ vui - buồn
Trở về nguyên thủy của nguồn suối trong.

vdn

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nguyệt Sầu..."