Việt Dương Nhân

Tình "Ảo"



Ngồi buồn gọi gió, khều mây
Chờ khi đêm xuống dựng xây lầu tình
Đón vầng trăng sáng lung linh
Về soi chung một bóng in bên rèm.

Tưởng rằng tình sẽ dịu êm
Nào ngờ giông bão dập mềm tim ai !
Vẳng nghe mây, gió thở dài :
Tình trong "Ảo", sao mắt cay lệ sầu ?!!


việt dương nhân

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình "Ảo""