Giọt Nắng Mùa Thu

Hai Miền Thương Nhớ

      Anh chưa thấy một mùa thu Hà Nội.
      Nắng nhẹ nhàng vương xuống những hàng cây.
      Trời Sài Gòn sắc nắng vẫn tràn đầy.
      Đọng nỗi nhớ nắng hồng tươi rực rỡ.

      Câu ca dao ngọt ngào nhỏ nhẹ
      Nặng mối tình từ một thuở xa xưa.
      Chiều êm đềm trong câu hát đò đưa.
      Mang nặng tình ai một nỗi niềm thương nhớ

      Sài Gòn ơi ! Đã một thời rực lửa.
      Bản tình ca đôi lứa dịu hiền.
      Hà Nội ngày này vẫn thức thâu đêm.
      Ôm nặng mối tình về một thời yêu dấu

      Tình vẫn sáng trong hai miền thương nhớ.
      Chia cho nhau hơi thở của đất trời.
      Nắng đơm hoa kết trái cho đời.
      Mùa xuân đến nở nụ cười lãng mạn

      Mùa thu vẫn khoác áo vàng thương nhớ.
      Sài Gòn ra đi lòng vẫn không nguôi.
      Tuy hai nơi xa cách dặm đường dài.
      Vẫn mang nặng một tình yêu trọn vẹn

      Giọt Nắng Mùa Thu 2007

      Ngày Hôm Qua

      Em đã lãng quên ngày hôm qua.
      Để hôm nay bỗng dưng bất chợt.
      Một nỗi nhớ buâng khuâng tha thiết
      Măt mơ màng trong sương biếc nhớ về ai.

      Ngày hôm qua anh lặng lẽ u hoài.
      Trong sâu thẳm trái tim em đập gấp.
      Em đang nghe bài hát mà mình yêu thích.
      Thấy trong lòng náo nức một niềm vui.

      Ngày hôm qua sao quá ngậm ngùi.
      Anh đã đi qua dòng đời tấp nập
      Để lại trong em nỗi mơ màng e ấp
      Nỗi nhớ trời chiều làn gió thoảng bay qua.

      Ngày hôm nay nỗi buồn trong ký ức.
      Gió lạnh đông tàn lần lượt đi qua.
      Em muốn hỏi anh rằng trong trời biển bao la.
      Có còn chỗ cho một giọt nắng mùa thu ở lại...

      Giọt Nắng Mùa Thu 2007

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hai Miền Thương Nhớ"