Việt Dương Nhân

Phút Diệu Huyền

Có những phút diệu huyền như ảo mộng
Thoáng buồn vui tan biến lộng vào mây
Kiếp phong sương nhạt nắng cõi trời tây
Ai biết được những ngày sau còn lại.

Phút diệu huyền nghe nhẹ nhàng êm ái
Quên hết rồi, đời con gái đi qua
Thân phiêu bạt cũng mờ xa mất hút
Phút diệu huyền im lặng ở lòng ta ...


(Ivry s/Seine, chiều đông 22-01-1997)

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Phút Diệu Huyền"