Việt Dương Nhân

Trên Đường Quy Phật

Trên đường Quy-Phật chập chùng
Đèo cao hố thẳm ráng cùng vượt qua
Sông sâu biển rộng bao la
Quyết tâm bơi lội cố qua bến bờ

Đạo-đời chỉ một mà thôi
Ác-lành như huyễn chớ coi khác thường
Giữ lòng rắn-chắc kiên-cường
Bền Tâm vô ngại bước đường ta đi

Luôn luôn khấn nguyện Đại-Bi
Như-như bình đẵng sợ gì hùm beo
Những lời Phật dạy mang theo
Đó là bảo vật mãi đeo bên mình

Trên đường Quy-Phật gập-ghềnh
Nắm thanh gươm trí chắc bền trong tâm
Rủi thay gặp cảnh u-âm
Nương nhờ chân-lý rọi trăm ngọn đèn.
(France, Saint-Maurice, đêm 26-10-1990)

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trên Đường Quy Phật"