Việt Dương Nhân

Lưỡng Lự

Ta vẫn biết, con tim yếu đuối,
Khi tình vào như suối chảy xuôi.
Làm sao cưỡng được người ơi !
Vì yêu mà khổ một đời đã qua !

Bao lần muốn khoác cà-sa,
Bỏ đời cát bụi, lánh xa hồng trần.
Nhưng sao lòng mãi phân vân ?
Thấy như hệ lụy còn gần quanh đây !

 
(Paris 13ème, Mùa Phật-đản 2542/ 04-06-1998)

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Lưỡng Lự"