Việt Dương Nhân
Cảm Thơ Vũ Hoàng Chương
Kính dâng hương linh cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương
Tôi đọc thơ ông mấy đêm liền,
Bài "Lửa Từ Bi" quá ưu phiền.
Tôi thấy lòng tôi muốn biến chuyển,
Thành cánh chim trời trốn oan khiên.
Một kiếp lưu vong tâm cầu nguyện :
Cho nước Việt mình được bình yên.
Dệt mấy vần thơ xin dâng kính,
Ông Vũ Hoàng Chương, thi sĩ hiền.
(Ivry sur Seine, rạng sáng 16-05-1998)
Tôi đọc thơ ông mấy đêm liền,
Bài "Lửa Từ Bi" quá ưu phiền.
Tôi thấy lòng tôi muốn biến chuyển,
Thành cánh chim trời trốn oan khiên.
Một kiếp lưu vong tâm cầu nguyện :
Cho nước Việt mình được bình yên.
Dệt mấy vần thơ xin dâng kính,
Ông Vũ Hoàng Chương, thi sĩ hiền.
(Ivry sur Seine, rạng sáng 16-05-1998)
Phũ Phàng
Ai đã cho ta giấc mộng vàng
Để rồi tỉnh thức lệ dầm chan
Nửa đêm lặng lẻ ôm buồn chán
Vì đâu gặp mãi chuyện phũ phàng?!
(Paris 8ème, đêm 31-07-1998)
Ảo Mộng
Tưởng đã hết rồi ảo mộng đời tôi
Qua cơn mê chỉ thế ấy mà thôi
Ôi, trách ai khi lạc vào bóng tối !
Mà trăng sao cũng lặn trốn đâu rồi ?
(Ivry sur Seine, bình minh 26-06-1998)
Ai đã cho ta giấc mộng vàng
Để rồi tỉnh thức lệ dầm chan
Nửa đêm lặng lẻ ôm buồn chán
Vì đâu gặp mãi chuyện phũ phàng?!
(Paris 8ème, đêm 31-07-1998)
Ảo Mộng
Tưởng đã hết rồi ảo mộng đời tôi
Qua cơn mê chỉ thế ấy mà thôi
Ôi, trách ai khi lạc vào bóng tối !
Mà trăng sao cũng lặn trốn đâu rồi ?
(Ivry sur Seine, bình minh 26-06-1998)
Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011