Giọt Nắng

Tự Thú

Người ta gọi tên em
Anh nghe thấy có một điều cay đắng
Nghèn nghẹn
Lâng lâng
Giữa đường chiều trầm lặng
Hai hàng cây như nghe ngóng niềm riêng

Người ta gọi tên em
Anh nghe thấy chồng chất lên mi
... bao là nỗi ưu phiền
Đêm không ngủ anh một mình trằn trọc
Vác lên vai cái trăng chưa đủ tuổi
Lang thang như thằng ngốc
Tìm chú cuội để tự dối mình - dối em

Anh không yêu đâu
Nên không có hờn ghen
Cái nhung nhớ cỏn con như cát giữa bờ dương sâu thẳm
Anh quên rồi em ạ - có nhớ nổi đâu
Cái tình ngây thơ như con thuyền đã đắm
Em đừng lo! Em đi đi ...

Người ta gọi tên em - anh chợt buồn .. đôi khi
Sáng tinh mơ , anh giật mình mới hay đã vỡ
Chiếc gương soi trên tường
Tặng cho anh một cái nhìn ngờ ngợ ...
Thì ra anh đánh mất mình
Từ khi anh tự đánh mất em!

Được bạn: muctim.com
Người Đăng:diên vỹ
Ngày:07/06/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tự Thú"