Việt Dương Nhân

Thu Thu Thu ...

Thu ơi, thu hỡi, thu hời !
Vì sao thu đến đất trời xám đen

Chiều nay đứng tựa bên rèm
Nghe cơn sầu mộng trồi lên khỏi lòng

Gió thu cuộn lá bay vòng
Qua bờ bến "đó" mây hồng ấm thân

Đốt lên một nén hương trầm
Cho tan hơi cũ đã ngầm ngấm sâu.

Thu về chạnh nhớ bể dâu
Ngàn con sóng nhỏ trắng màu tóc tang

Âm thầm nuốt hận thở than
Vì sao ta chuốc trăm ngàn đắng cay ?

Đã qua hăm tám thu bay
Vết thương vẫn rỉ máu ngày lẫn đêm

Canh khuya trăng lặn, sao chìm
Tiếng kêu từ đáy con tim vụt về

Nhớ lời ai đã nguyện thề :
Trăm năm chung thủy chẳng hề đổi thay

Một chiều thu, gió mưa bay...?!
Đến nay hăm tám thu dài bước qua...


Paris_Pháp
Hạ_Thu_giao_mùa - 17.9.2006

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thu Thu Thu ..."