Kể chuyện người Việt Hải Ngoại nghe chơi, gọi chung là người Việt Hải Ngoại vậy thôi chứ thực ra bây giờ Việt Kiều cũng đã năm bảy đường Việt Kiều rồi.
Có một thế hệ người Việt ở hải ngoại luôn bị chính quyền trong nước goị bằng những ngôn từ mạt sát nhất, nào là bọn Đu Càng bám chân đế quốc, bọn Lưu Vong Phản Động chống phá quê hương, bọn cực đoan ôm hận thù vì thua cuộc....vv
Nhưng nếu bỏ qua hết những ngôn từ rác rưởi mà CS dùng để sỉ vả họ rồi bình tâm mà suy xét thì sẽ thấy thế hệ người Việt này mới thật sự là những người yêu nước. Họ bỏ nước ra đi với hai bàn tay trắng, chân ướt chân ráo trên vùng đất mới là cắm đầu cắm cổ mà cày để vừa lo cho con cái ăn học, vừa phải chắt chiu gởi về từng cây kim sợi chỉ, từng đồng từng cắc mà họ kiếm được cho quê nhà. Những đồng tiền chắt mót mà lắm lúc ngay bản thân họ cũng không dám xài cho chính họ. Họ luôn đau đáu với tình hình đất nước, họ biểu tình phản đối khi Việt Nam bị Tàu Cộng ức hiếp, họ khóc khi ngư dân Việt bị giết bởi thằng hàng xóm côn đồ, họ gởi tiền về cứu trợ mỗi khi quê hương bị thiên tai lũ lụt, họ trăn trở khi thấy đất nước cứ mãi tụt hậu so với láng giềng, họ lên tiếng không ngừng nghỉ cho tự do dân chủ nơi quê nhà dù điều đó dẫu có hay không cũng chẳng liên quan gì đến cuộc sống hiện tại của họ nơi xứ người.
Hàng tỷ Mỹ kim mà họ gởi về hàng năm đã giúp vực dậy cái nền kinh tế ộp ẹp nơi xứ Việt trong những năm 90 của thế kỷ trước, cái nền kinh tế ăn mày sau thời kỳ lên đồng của các đỉnh cao trí tuệ với các hình mẫu kinh tế xã hội chủ nghĩa học đòi từ mấy thằng ngáo đá Nga, Tàu.
Kể từ lúc kinh tế khá hơn thời ăn mày một chút thì cũng đồng thời xuất hiện ở hải ngoại mỗi ngày mỗi nhiều một lớp người Việt khác. Những người này không phải cắm đầu đi cày rồi gởi tiền về mà ngược lạị họ vét tiền trong nước để mang ra. Họ sang đây mua nhà ở những khu riêng biệt, sống khép mình không giao du với đồng hương, họ ghét nói đến chính trị, họ chẳng quan tâm gì đến tình hình dân chủ hay nhân quyền trong nước mà ngược lại họ còn khoái trá khi thấy phong trào dân chủ trong nước bị đàn áp thẳng tay, họ mới sang nhưng tiền muôn bạc vạn và thường mua nhà bạc triệu trả tiền mặt một phát chẳng đắn đo gì.
Họ mà tôi muốn nói ở đây là tầng lớp quan tham lại nhũng cấu kết với tư bản đỏ bán sạch tài nguyên thiên nhiên của đất nước từ bấy lâu nay giờ là lúc họ gom tiền tẩu tán. Họ là những ông quan đất quan nhà, quan dầu khí, quan than, quan gỗ, quan cát, quan sân bay, quan bến cảng, quan chùa chiền, quan đường sá, quan sông ngòi, quan rừng, quan núi, quan xuất hay nhập khẩu này nọ mỗi năm chuyển hàng tỷ dollars cho con cái họ ra ngoài này dọn đường mua nhà, mua thẻ xanh theo ngã du học rồi kết hôn, rồi từ từ bảo lãnh họ qua sau.
Đầu trên có thằng nhóc con nhà quan bên ấy sang đây du học mà chẳng hiểu tiền đâu nó mua liền mấy căn nhà trả tiền mặt, xóm dưới có hai vợ chồng từng làm cán bộ gộc trong ngành dầu khí con gái đi du học mấy năm trước giờ bảo lãnh mới sang đã mua nhà nửa triệu chẳng mượn một cắc. Những người đồng hương thuộc tầng lớp mới này mỗi ngày mỗi nhiều nhưng họ sống tách biệt với cộng đồng người Việt ở đây. Điều họ quan tâm tất nhiên sẽ không bao giờ là điều mà những người Việt thuộc thế hệ đầu tiên quan tâm.
Người cày sâu cuốc bẩm gởi tiền về, quan tâm đến tình hình xứ sở thì bị gọi là phản động chống phá quê hương, kẻ vắt kiệt cái xác khô trong nước để tẩu tán tiền bạc ra ngoài này tận hưởng thì được tụng là Việt Kiều Yêu Nước.
Thiệt đúng là...
Ba hồi trống giục đù cha kiếp
Một nhát gươm đưa đéo mẹ đời
(Cao Bá Quát)
Nguồn: Facebook Thuc Tran
Được bạn: mọt sách đưa lên
vào ngày: 28 tháng 10 năm 2020