Cơn mưa bất ngờ ập xuống dòng người lũ lượt, hớt hãi bởi nỗi lo sợ không về được đến ngôi nhà mến yêu có người thân đang chờ đợi trong vòng tay độ lượng yêu thương. Ngôi nhà là nơi bình yên nhất của đời người, khi cảm thấy bất an người ta sẽ quay về nơi ấy.
Rồi cả đoàn người dừng lại để tiếp nước, thức ăn, áo mưa của nhóm người thiện nguyện trên quốc lộ 1 hướng về miền tây Nam bộ.
.
Vợ chồng anh Hùng dừng lại, bất ngờ làm vui cho nhóm thiện nguyện, họ vui vẻ bởi sự lạ mắt của chồng vợ anh Hùng cùng với đàn chó dễ thương, hiền lành. Một đứa em vội vàng cùng vợ chồng anh đang nỗ lực che mưa cho những chú chó đáng yêu ấy.
- Cẩn thận anh chị nhé, nếu có mưa chó sẽ có thể cảm lạnh, một thiện viên nói với vợ chồng anh
- Cảm ơn em, vợ chồng anh yêu thương nó như con cái, anh chị chỉ đem về đàn chó và vật dụng hết sức cần thiết kỷ niệm với anh chị thôi. Anh chị không thể nào chịu đựng nữa, nếu ở lại nơi ấy sẽ chết mất, đành lòng phải thoát thân về quê, dù sao bàn tay quê hương cũng che chắn được trong những ngày còn lại của dịch bệnh quá tàn nhẫn. Anh Hùng nói rất chân thành với người thiện nguyện và vẫy tay chào tiếp tục cuộc hành trình mà đường còn quá vời xa.
Cơn mưa thương người nghèo lương thiện cũng đã dừng lại, đoàn người lại tiếp tục lên đường trở về quê nhà trong niềm hy vọng mong manh.
Chia tay cùng người thiện nguyện với niềm vui đầy lòng hào hiệp của đám bạn trẻ thiện nguyện viên, anh chị Hùng cảm ơn cả nhóm bịn rịn chia tay. Bất chợt người thiện viên trẻ thấy chú cún con quá dễ thương cứ ngoe nguẫy vẫy đuôi như cảm ơn nhóm thiện ấy đã giúp đỡ chủ nó và thương yêu các anh chị đồng loại, chợt thiện nguyện viên trẻ nói:
- Anh chị à, hay anh chị cho con cún dễ thương này em đem về nuôi để kỷ niệm với anh chị trong cuộc tìm về nơi yên bình của mình trong mùa đại dịch Vuhan này quá khủng khiếp, anh chị đồng ý chứ?
- Anh cho những ai biết yêu thương nuôi nấng nó đàng hoàng, anh chị thương yêu nó như con, mỗi ngày anh chị nhịn 100 nghìn đồng để nuôi nấng nó, trong lúc anh chị chỉ làm ra 250 ngàn/ ngày để tồn tại với nhân gian. Hùng khẳng định như thế
- Ok anh chị, em sẽ chăm sóc nó chu đáo. Sẽ yêu thương như anh chị. Anh chị nhớ cho các chú cún ăn, uống nước trên đường nghen.
- Ok em, sau dịch chắc anh sẽ trở lại để kiếm sống, anh sẽ ghé thăm em và chú cún dễ thương này. Tạm biệt cả nhóm thiện nguyện.
Những bàn tay vẫy của nhóm người thiện nguyện viên vẫn còn lưu dấu trên con đường dài hàng vài trăm cây số còn trong tâm tâm trí anh chị Hùng trong suốt hành trình trở về.
Trên đoạn đường dài dằn dặt còn lại, người trên đường thấy hình ảnh này làm vui mắt, có nhiều người hiếu kỳ song hành với anh chị Hùng trò chuyện, ve vuốt các chú chó hiền lành ngoan ngoãn, có người còn mở điện thoại để quay lại thước phim độc đáo của mùa đại dịch này với chắc chắn một điều chủ nhân là người từ tâm biết yêu thương con vật trung thành nhất của loài người được trời đất ban tặng như ân sũng cho cả hành tinh này.
Nắng và gió cứ lồng lộng, chủ nhân của các chú cún trong lòng cũng hớn hở cùng đàn chó thân yêu băng băng trên lộ trình hình như chẳng biết mệt nhọc. Có lẽ các chú cún cũng rộn rã vui vì lần đầu được cùng ông bà chủ nhân cho thưởng ngoạn cả hành trình dài qua các tỉnh miền tây bát ngát xanh tươi với cây trái tứ mùa mọng bóng, đồng lúa bạt ngàn không thấy đường bờ ngăn, gió lồng lộng từ các dòng sông làm mát lòng cả chủ nhân lẫn đàn chó. Ôi chao, thi vị quá chứ nếu như chúng ta chứng nghiệm được hình ảnh này.
Có lẽ chủ nhân và các chú chó hiền lành lòng cũng khấp khởi mừng thầm sắp đến nơi an toàn sẽ qua được đai dịch Vuhan quá khủng khiếp tại nơi lưu trú.
Thời gian hành trình cũng sắp kết thúc chuyến đi đầy nhọc nhằn, nhưng cũng thắm thiết tình đồng bào, nghĩa dân tộc trên chặng đường dài hơn 300 cây số.
Hơn 22 giờ đêm, ngày 8/10/2021 dòng người đỗ về Minh Hải – Cà Mau đã đến nơi, Xã Khánh Hưng, huyện Trần văn Thời, tỉnh Cà Mau. Tất cả được đưa vào Trung tâm tập trung cách ly tại trường PTTH Khánh Hưng, vợ chồng anh Hùng, người đi cùng cho về nhà tá túc Nguyễn Duy Khanh và 15 chú chó và chú mèo cũng được vào trong, anh chị cẩn thận cột nhốt đàn chó trước khi test xét nghiệm.
Không may, nhóm anh Hùng và Khanh đến quê nhà, kết quả test nhanh, 4 người trong nhóm anh Hùng, Khanh đều dương tính nCoV.
Trong quá trình cách ly, không có người chăm sóc, do áp lực chống dịch, có lẽ ban phòng chống dịch quá hoang mang và cả những người lây nhiễm sợ hãi nên đề nghị giải pháp đưa ra: - tiêu hủy dù bất hợp lý và tàn nhẫn với loài vật trung thành nhất của con người.
Sau khi cán bộ hỏi lại với anh chị:
- Có đồng ý tiêu hủy “các con không”?
Anh không nói rằng được lời nào, nước mắt anh rơi vì thương yêu chúng nó (Có lẽ anh cũng bị áp lực với mọi người cùng bị lây nhiễm như anh), chẳng lẽ về để được an toàn, nào ngờ…trời ơi! Ta đã hại “các con” rồi, từ nay sẽ không còn được thấy bao giờ khi quay về căn nhà, chúng mừng rỡ quấn quít.
- Anh gật đầu trong vô thức
Và chị vợ anh khóc rống vì yêu thương chúng, nhưng làm sao bây giờ? Chị tuyệt vọng vì chẳng cứu được chúng nó, dù lát nữa thôi họ sẽ hành quyết, bằng cách nào thì chỉ có cán bộ xã biết. Tiếc thương và tiếng khóc chị cũng làm mủi lòng những người trong trại tập trung.
- Và chị nữa, có đồng ý không?
- Chị cũng gật đầu với trạng thái đau khổ, bởi biết rằng làm sao dám không đồng ý với cả hệ thống chống dịch của chính quyền.
Giá như chính quyền sáng suốt hơn sẽ có kết quả khác, không đến nổi chết 15 chú chó mà anh chị Hùng rất mực yêu thương. Nghe tin các chú cún bị tiêu hủy, tôi bật khóc vì thương cảm, cả vợ chồng anh Hùng và các chú chó. Những tưởng sẽ đem đến bình yên cho mình và các chú chó gắn bó ấy, mới nỗ lực khó nhọc hiểm nguy vượt cả 300 cây số, nào ngờ bi kịch phải đến với anh chị và các con vật thân yêu. Không khổ đau sao được.
Và tôi chợt nhớ đoạn văn của luật sư Georges Graham Vest (1830-1904)
…”Những người gần gũi thân thiết ta nhất, những người ta gửi gắm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành. Tiền bạc mà con người có được, rồi sẽ mất đi. Nó mất đi đúng vào lúc ta cần đến nó nhất. Tiếng tăm của con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi một hành động, một giờ
Những kẻ phủ phục tôn vinh ta khi ta thành đạt có thể sẽ là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta sa cơ lỡ vận. Duy có một người bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con người có được trong thế giới ích kỷ này, người bạn không bao giờ bỏ ta đi, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của ta”.
Sẽ còn nhiều nỗi dằn vặt trong từng đợt sóng tâm hồn với chủ nhân nó. Chắc chắn hình ảnh những chú cưng ấy khó phôi pha với đôi vợ chồng thật thà, chất phác, đầy tình thương yêu với bầy chó thân thiết, họ xem như con cái.
Mỗi con vật cũng có định mệnh, số phận của nó. Nợ duyên anh chị với chúng đến vùng đất này đã hết, chúng nó rời xa anh chị về một thế giới khác, tôi tin chúng sẽ còn theo anh chị trong ý thức. Hãy bình yên trong tâm hồn anh chị nhé.
NDT
SG 10/10/21
.
Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 30 tháng 11 năm 2021