Dạ Nguyệt

Chơi Vơi

Chiều nay mây xám phủ khắp trời
Lòng buồn vời vợi, bóng chơi vơi
Như thuyền lạc bến trong cơn bão
Cuốn cuộn hồn tôi giữa chốn đời.
Từ độ quen nhau, bao kỷ niệm...
Trao đổi ngàn lời vẫn chưa nguôi
Đêm về thương nhớ, ngày trông đợi
Nghe tiếng nói cười của ai thôi.

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chơi Vơi"