- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94.
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
Vẫn như thường lệ như mọi ngày,Châu Dã là người làm thức ăn sáng và lên phòng quần áo cho Khắc Huy. Nhưng hôm nay cô bị bệnh cho nên ông quản gia đã nhờ người khác làm thay.
Hải Yến gõ cửa phòng nhưng chẳng có ai trả lời cho nên cô ta đã tự mình đi vào phòng, nhưng cô ta chỉ đi được 4 bước chân thì liền bị Mộ Khắc Huy ném cái ly qua mặt,và suýt một chút nữa thì đã đổ máu.
" Cậu chủ! cậu..."
" Châu Dã đâu,cô ấy đâu "
Anh hằn giọng lên giống như muốn giết người vậy,còn Hải Yến thấy hôm nay có cơ hội tốt để quyến rũ cậu chủ nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.
Cô ta vô cùng tức giận, nhưng cũng chẳng làm được gì.
" Dạ,cô ấy bị bệnh cho nên tôi đến làm thay "
" Hừ " anh hằn giọng và có chút khó chịu.
" Châu Dã bị bệnh gì "
" Dạ bị sốt ạ "
" Cô mau ra ngoài đi, sau này không được phép vào đây "
" Dạ "
Hải Yến gật đầu rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng,Khắc Huy thấy vậy cũng đứng dậy rồi đi vào trong tắm rửa. Phải nói là trong nhà này anh chỉ vừa lòng với một mình Châu Dã mà thôi,anh chỉ muốn cô ấy đụng vào đồ của mình.Bởi vì Mộ Khắc Huy yêu cô gái này..
Chỉ còn 1 tháng nữa thôi thì Châu Dã sẽ tròn 18 tuổi,vậy thì anh sẽ khiến cho cô ấy trở thành người phụ nữ của Mộ Khắc Huy này.
30 phút trôi qua thì Khắc Huy cũng thay quần áo xong,cà vạt và áo vest cũng chỉnh tề.Khi anh bước xuống lầu thì lập tức đi tìm ông quản gia.
" Ông quản gia,sau này ngoại trừ Châu Dã thì tôi không muốn ai vào phòng tôi cả "
" Dạ,dạ tôi hiểu rồi "
" À còn nữa ông mau cho người nấu cháo,lấy sữa cho cô ấy tẩm bổ đi "
" Dạ được "
Sau khi căn dặn xong thì anh cũng ra xe đi làm,ông quàn gia nhìn thấy cậu chủ lên xe rồi thì ông mới thở phào nhẹ nhõm. Hình như là cậu chủ nhà mình có tình cảm đặc biệt với Châu Dã thì phải,lúc nào ông cũng thấy cậu chủ quan tâm đến cô hầu nhỏ này cả,đã vậy chỉ cần nhắc đến hai chữ '' Châu Dã " thôi thì tâm trạng cũng vui vẻ..
Nhưng ông muốn những suy nghĩ đó là sai,bởi vì nếu như bên nhà chính mà biết được thì sẽ ngăn cấm hai người họ cho mà xem.Mặc dù Mộ Khắc Huy đã trên 30 tuổi,công danh sự nghiệp ổn định, quyền lực có đủ. Nhưng chắc gì sẽ qua được bà Lý Duyên,là mẹ của Mộ Khắc Huy..
Bà ấy nổi tiếng là khó tính,tính cách không dễ gần một chút nào.Ở bên nhà chính đã ngấm ngầm chọn con dâu cho Mộ Khắc Huy nhưng anh vẫn không chịu,lúc nào đi xem mắt anh cũng không chịu đến khiến cho bà Lý Duyên vô cùng khó chịu và tức giận..
Một lát sau ông quản gia nhờ A Liên đem cháo và sữa lên phòng cho Châu Dã. Phòng của Châu Dã cũng rộng hơn mấy nữ hầu khác nữa,chắc có lẽ là người hầu riêng của cậu chủ cho nên mới được đặc ân như vậy.Mấy nữ hầu trong nhà ai cũng ghét cô cả nhưng cũng may là còn có A Liên,cô gái này rất hiền lành không hề ghét bỏ Châu Dã.
" Châu Dã,em mau ăn cháo đi rồi uống thuốc"
" Dạ "
" Ráng mau hết bệnh đi để còn làm việc.Chứ sáng nay Hải Yến thay em vào trong phòng ủi quần áo cho cậu chủ nhưng chưa gì đã bị cậu ấy ném cái ly vào đầu "
" Có chuyện này nữa sao " Châu Dã có chút bất ngờ.
" Ừm,đương nhiên rồi.Chị có nói xạo em bao giờ đâu "
" Dạ,em biết rồi chị "
A Liên đi xuống nhà tiếp tục làm việc,còn Châu Dã thì ngồi trên giường ăn cháo.Một lát sau ăn xong thì cô cũng uống thuốc,chắc có lẽ đêm qua cô tắm nước lạnh cho nên sáng ra mới bị sốt như thế này.
Một lát sau cô đem tô xuống nhà rồi rửa sạch úp lên kệ. Giờ này cô thấy trán mình cũng đã đỡ sốt rồi cho nên định đi lên phòng thay quần áo ra làm việc nhà nhưng lại bị bác quản gia kéo lại.
" Bác quản gia,có chuyện gì sao "
" Ừm,cháu ngồi xuống ghế đi "
" Dạ được "
" Tạ hỏi cháu,cháu có tình cảm với cậu chủ không "
Gì chứ, chẳng lẽ nào là ông ấy biết mình có tình cảm với cậu chủ sao.Sắc mặt của Châu Dã có chút lo lắng khi nghe thấy bác ấy nói như vậy.
" Dạ...cháu..cháu.."
" Châu Dã,nếu cháu thích cậu chủ thì mau dừng lại đi.Bởi vì mẹ của Mộ Khắc Huy sẽ không đồng ý đâu,bà ấy rất đáng sợ có thể hủy hoại cả gia đình của cháu đấy.Ta chỉ muốn tốt cho cháu mà thôi,Lý Duyên sẽ không để yên cho người hầu nào mà thích cậu chủ đâu "
" Cháu còn nhớ 4 tháng trước có một nữ hầu bị xe tông không? Chính là bà Lý Duyên làm đấy,bà ấy chỉ muốn cho con trai mình kết hôn với tiểu thư mà thôi. Cuộc sống của người giàu khó đoán lắm,cho nên cháu phải nhớ những gì mà ta nói "
" Dạ! Cháu biết rồi "
" Ừm, được như vậy thì tốt "
Sau khi ông quản gia rời đi thì cô mới đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực của chính mình,trái tim của Châu Dã cứ đập liên hồi.Nó đập vô cùng nhanh và cô cũng chẳng biết tại sao.
Đúng rồi là ông quản gia nói đúng, chỉ có cô tự mình ảo tưởng rồi trèo cao mà thôi.Cô không thể thích anh được,cô phải cố gắng làm việc để còn gửi tiền về cho gia đình nữa.Sau khi nghe bác quản gia kể câu chuyện về cô gái lúc nãy, thì Châu Dã có chút sợ sệt,cô sợ một ngày nào đó thì bản thân mình sẽ giống như cô gái kia.Nếu thật sự như vậy thì gia đình,ba mẹ cô sẽ sống như thế nào đây. Chỉ vừa mới nghĩ thôi mà cô đã sợ đến nổi run rẩy rồi.
Qua mấy phút sau thì cô mới lấy lại sự bình tĩnh của bản thân rồi đi lên lầu thay quần áo để chuẩn bị làm việc nhà,cô không thể làm biếng được.Với lại Châu Dã không cho phép bản thân có thời gian để suy nghĩ chuyện tình cảm,nếu không bản thân sẽ suy nghĩ đến cậu chủ.
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 12 tháng 8 năm 2024