Tiếng Búa

kiều giang

Đó là một căn nhà cổ, có khu vườn nhỏ bao quanh, trông có vẻ nên thơ, nhưng vì cây cối rậm rạp, không được chăm sóc, tỉa xén, nên tự nhiên nó lại tự phủ một màu ma quái lên cái vẻ thơ mộng đó. Người hàng xóm đặt cái tên cho nó, nghe hơi rờn rợn, “nhà ma”. Hình như sự tồn tại của căn nhà là một sự đùa cợt quá đà của kiếp nhân sinh, người ta có thể không tin được điều đó, nhưng cũng không thể bác bỏ.

Dù không ai biết, cũng không ai dám tin trong nhà ấy có ma, nhưng chỉ nhìn vào cái vẻ hoang lạnh của nó cũng đủ thấy màu ma quái trùm lên căn nhà. Riêng việc những người ở trong căn nhà cũng là điều bất thường, thỉnh thoảng người ta mới thấy người ra vào như những bóng ma, âm thầm, lặng lẽ, đơn chiếc, chỉ nghe thấy tiếng mở và đóng cửa, không có tiếng cười nói, thường là chỉ đi riêng lẻ một người, không có ai đi chung với ai, ban đêm đèn vẫn sáng, có khi người trong nhà thức rất khuya, nhưng chỉ nghe vài tiếng sột soạt, rồi im bặt.

Điều rất đặc biệt là trong căn nhà ấy không có tiếng nhạc, tiếng khóc, tiếng cười đùa của trẻ thơ, những biểu hiện của sự tôn vinh quá khứ và mơ màng tương lai. Chỉ có một loại tiếng động rất lạ, rất riêng, rất kinh dị, đó là tiếng búa. Cứ vài ba hôm người ta lại nghe tiếng búa từ trong nhà phát ra dồn dập, chát chúa, lành lạnh, nghiệt ngã, bi thương, sân hận, không theo một nhịp điệu ân tình nào, có khi đứt quãng, có khi lại liên tục, như tiếng còi ô tô chạm điện. Quả thực tiếng búa như là một cách phiêu lưu đầy hào hứng của một bàn tay vô hình, vì không có ai, không có gì kiểm soát được nó, muốn đi hay đến, là tùy ý, hóa ra trong tiếng búa hình như có cả lòng dũng cảm của chàng Don Quichott của Cervantes, không có đối thủ, nhưng mọi đối tượng cự phách đều có thể là đối thủ trong cuộc phiêu lưu.

Tiếng búa nghe rất lạ tai, rất khác, đó nhất định không phải tiếng búa đập lên đe của bác thợ rèn, hay đập lên bất cứ một vật cứng nào, như cái cột hay bức tường nhà, như người ta vẫn nghe quen thuộc, mà hình như nó đang đập vào không khí, đập vào thúng bông, cũng có thể đập vào lá phổi, trái tim hay đập vào thần kinh của một ai đó.

Người ta cũng không biết tiếng búa phát ra từ đâu, bắt đầu từ trần gian, thiên đàng hay địa ngục, rõ ràng là nó đang ở trần gian, nhưng biết đâu đã đi từ địa ngục, hay cũng có thể nó lưu lạc từ thiên đường. Tiếng búa luôn giấu mặt, nó khoác lên mình một bộ mặt huyền thoại như câu chuyện nữ hoàng Cleopatra tự tử bằng rắn độc, câu chuyện đó, chẳng phải là địa ngục nằm kề bên thiên đường hay sao?

Tiếng búa lại không có nơi cư trú nhất định, nếu người ta ở nhà trên, thì nghe tiếng búa ở nhà dưới, ở trong nhà thì nghe như tiếng búa ở ngoài sân, trước bàn thờ thì nghe như nó đang ở trong nhà vệ sinh, đặc biệt, khi tiếng búa phát ra, có người nghe được, có người lại không nghe được, nó biết chọn mục tiêu, thời điểm để đày đọa cái không gian và thời gian lúc nào cũng như vô tội, hờ hững, hình như nó muốn làm cho cánh đàn ông phải chú ý đến nó, vì khi không có ai là đàn ông trong nhà, thì tiếng búa lại cũng biến mất, có người sống gần ngôi nhà ma, vỗ ngực xưng tên mình là thầy cúng, thầy phong thủy, thầy pháp, biết cả giới tính của tiếng búa là đực hay cái, khi nào đực, khi nào cái, hay chỉ toàn tiếng búa cái.

Một buổi sáng tinh mơ, trời đất còn đang chìm trong giấc ngủ, người ta bỗng nghe có tiếng kêu thất thanh trong căn nhà ma. Gọi cửa không ai mở, hàng xóm phải đập cửa xông vào thì chứng kiến một cảnh tượng hãi hùng, xác một người đàn ông nằm sõng soài trên nền nhà, các giác quan mắt mũi tai miệng đều ứa máu, người con gái, có lẽ là người thân của nạn nhân, đang cúi sấp, ôm lấy cái xác chết hãy còn tươi, máu vẫn đang tiếp tục rỉ ra. Không ai biết nguyên nhân cái chết, cô gái cũng không hề giải bày, đôi mắt đờ đẫn, vô hồn.

Khi cơ quan điều tra đến lập biên bản hiện trường vụ án, giám định sơ khởi, đi đến kết luận là không có bất kỳ vật cứng nào va chạm mạnh vào đầu nạn nhân, nghĩa là nạn nhân không bị bất kỳ một hung thủ nào gây ra cái chết, người con gái cũng không biết lý do vì sao người thân của cô chết, hay là cô biết mà không dám nói ra. Một màn bí mật bao trùm lên màu tang tóc của ngôi nhà.

Sau cái chết của người đàn ông, người ta không còn nghe thấy tiếng búa phát ra từ ngôi nhà ma quái ấy nữa, không biết người quá cố có dẫn nó đi theo hay không?

Tranh FRANCIS BACON / ANH.


Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 17 tháng 1 năm 2022