Đông Tà

Đêm độc hành

Từ vắng tiếng em cười
Bỗng đời ta tẻ nhạt
Mỏi mòn tìm thảnh thơi
Thêm lụy phiền chua chát

Giờ lỡ làng hoa nát
Nghe hương đêm nhẹ nhàng
Lẫn vào làn gió mát
Hồn lạc loài đi hoang

Khe khẽ nhịp thời gian
Âm thầm ôm tuổi mộng
Lạnh lùng ngày ngóng tháng
Lặng lẽ rũ năm trông

Lòng giá tựa mùa đông
Bàng hoàng khuya lộng gió
Mơ màng chút ước mong
Ký ức về mờ tỏ

Ta bước trên đường nhỏ
Thênh thang đến lạ lùng
Ánh trăng giờ chẳng thơ
Mà lá hoa rơi rụng

Sương thấm lạnh thân rung
Bóng ta dài lối cũ
Nơi này gợi nhớ nhung
Ta mãi đời cô lữ

25/04/2006
CSL

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đêm độc hành"