Duyên Trời Định

an tư nguyên

dịch giả: hương ly

Lời tựa

giới thiệu

Giới thiệu

Tiểu nữ chăn dê, không hiểu đời sống chốn giang hồ, không biết võ công cái thế, chỉ giỏi trộm cắp lừa bịp.

Vừa về nhà chồng đã bị tướng công chê bai, đối với nàng, việc một ngày nhận hai lá thư từ hôn giống như câu chuyện "Sói đến rồi", không thể nào thực hiện được lời hứa; về sau bất hạnh bị ruồng bỏ, không sao, chỉ cần có "đại sư" ở đằng sau chỉ điểm là vẫn có thể "cầu nhân đắc nhân".

Đại sư nói: Rồi sẽ có một ngày tướng công của nàng sẽ thu hồi lại tất cả những lá từ hôn, yêu nàng đắm đuối.

Đại sư còn nói: Người con gái ta thích... mắt to, trông ngố ngố, nói dối không cần chuẩn bị trước, có thể cùng ta đi khắp chốn giang hồ, thích mặc áo bông... Nàng cười cái gì? Người ta nói đến đâu phải là nàng.

Cuối cùng thật không ngờ đại sư vứt bỏ tính cách cố tỏ vẻ lạnh lùng, thổ lộ tình cảm sâu sắc với nàng: dù trong sổ sinh tử, tuổi thọ trên chốn dương gian của nàng chỉ còn một ngày, ta cũng nguyện cùng nàng lật đổ giang hồ này.

Giang hồ này đúng là điên đảo, ngay cả hòa thượng cũng động lòng trước người đẹp; Còn về phần người đẹp, con tim đập dồn dập, miệng còn rên rỉ và kêu lên: "Không được đâu đại sư ơi, mặc dù tôi đã là người vợ đã bị ruồng rẫy, nhưng em trai ngài vẫn là tướng công của tôi, làm thế này là loạn luân đấy!"

Những lời khen dành cho tác phẩm

1. Những tác phẩm của Tiểu Lệch có một sức mê hoặc lạ kỳ, rõ ràng là những câu chữ rất nhẹ nhàng, lúc đọc nụ cười luôn ở trên môi, nhưng đọc xong, khi kể lại với bạn bè tình tiết câu chuyện, thì lại cảm thấy có chút gì đó thương cảm… “Có người dạy tôi đừng bao giờ quay lại ăn cỏ cũ, bởi vì tình yêu giống như một bàn cờ, đã đi rồi thì không được hối hận, đi nhầm một nước, sẽ thua luôn cả ván. Cho dù mềm lòng, cho cả hai cơ hội quay lại, nhưng vết thương trong tim đã thành sẹo.” Đây là đoạn văn trong phần hậu ký của Tiểu Lệch, tôi rất thích nên đã chép lại. Lúc nhìn thấy, liền nghĩ đến mình, nghĩ đến Hình Hoan.

2. Cuốn truyện thật xúc động! Trong đời người, ít nhất cũng cần có một lần, vì một ai đó mà quên đi bản thân mình, không cầu mong kết quả, không cầu mong đồng hành cùng nhau, không cầu mong đã từng có nhau, thậm chí không cầu mong người đó yêu mình. Chỉ cầu mong duy nhất một điều, trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời em, có thể gặp được anh!

3. Nhân vật nam trong truyện thật tuyệt vời! Tôi thích nhân vật hòa thượng, hay nói đúng hơn, một người đàn ông như vậy, muốn không động lòng cũng khó. Cuối cùng Hình Hoan đã chọn lựa anh, đó là điều tất yếu. Nhưng tôi cũng lấy làm tiếc cho Triệu Vĩnh An, tiếc vì anh đã không biết trân trọng. Con người luôn như vậy, khi mất đi thì mới thấy tiếc nuối, thì đã muộn mất rồi…

LỜI TỰA

“Người ta bảo có lớn có bé, con từng này tuổi rồi, lại là con trưởng, phải lấy vợ mà sinh con đi chứ!”

“Mẫu thân, mẫu thân cứ coi như con không phải là con trưởng có được không”

“Ăn nói hàm hồ, mai đi xem mặt ngay!”

“Thôi mẫu thân ạ, con đã có người ưng rồi. Hai chúng con yêu thương nhau, mong mẫu thân tác thành!”

“Vậy thì mai dẫn về cho mẹ gặp mặt!”

“Lại còn thế nữa ạ, vậy… vậy thì con thất tình rồi!”

“Vậy thì tốt quá, cha con đã đặt một mối cho con rồi, nếu con thất tình thì mau cưới vợ đi. Mẫu thân sẽ chọn ngày cho con.”

“Muộn rồi mẹ ạ, tim con đã chết, con sẽ bỏ nhà ra đi để chữa vết thương lòng. Mẫu thân, hãy tha thứ cho đứa con bất hiếu này!”

“…”

Sáng sớm ngày hôm sau, trong gia trung bỗng ré lên tiếng kêu thất thanh xé trời của lão phu nhân.

“Đồ nghịch tử, mày dám để lại thư rồi bỏ nhà ra đi thật sao?” Lão phu nhân tức tối nghiến răng nghiến lợi, tay vò nát mảnh giấy.

Trên mảnh giấy vẽ một hình trái tim méo mó bị tách làm hai nửa. Tại chính chỗ tách nửa có viết chữ trông cũng méo mó: Triệu Tịnh An.

Lời tựa

Tiến >>


Nguồn: NXB Văn Học - Diễn đàn LeQuidon
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 3 tháng 3 năm 2023