jacaranda

Tình Mẹ Muôn Đời...

Đâu đây có tiếng ru hời

Thanh âm trong trẻo mang lời thiết tha

Gió về chấp nhịp đậm đà

Ầu ơ... con ngủ để mà lớn khôn

 

Tháng năm nắng dãi mưa dồn

Từng cơn khó nhọc về hôn thân gầy

Giữa cơn nắng hạ gắt gay

Oằn đôi vai mẹ gánh đầy tình thương 

Nuôi con một giấc mộng thường

Quản gì thân mẹ dặm trường nắng mưa

Bây giờ tuổi nhỏ tóc thưa

Con chưa khôn lớn thì chưa hiểu đời

 

Ầu ơ... có tiếng ru hời

Tôi nghe thương quá nhớ lời mẹ ru

Tiễn người vào lúc trời thu

Bỗng như nghe lại... tiếng ru của người


 

jacaranda

Được bạn: vdn 29.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình Mẹ Muôn Đời..."