ĐOÀN VĂN NGHIÊU

MỘT GÓC NHÌN


Bên giá, bên nghèo
Gánh nặng
Ngược đèo
Chật lối.
Đua với mặt trời
Ngao ngán thở dài, bước vội
Nhọc nhằn kiếp sống bon chen.
*
Ai đó cao sang
Tấp nập khách quen
Kẻ kiết xác
Không người nhòm ngó.
Ý ác cổ xưa: Thà rậm cỏ
Hơn đông người!
Giờ mới hoá vô tâm.
*
Một đời người biết mấy gian truân
Được miếng ăn liệu còn nguyên lý trí
Bản cứ mãi chênh vênh
Làng xác xơ tiều tuỵ
Trời quá cao
Biển thăm thẳm
Đất dày.
*
18.05.08

Được bạn: HB 29.05.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "MỘT GÓC NHÌN"