Vivi

Mẹ ru


Mẹ ru con ngủ ngoan hiền
Động lòng gió thở bên hiên rì rào
Xôn xao muôn vạn vì sao
Nhấp nhô mờ tỏ lao xao ánh vàng
Mẹ ru con ngủ nhẹ nhàng
Như vầng mây tím lang thang quanh đồi
Thẩn thờ con suối ngừng trôi
Giữa miền cỏ dại bồi hồi lắng sâu
Mẹ ru con ngủ quên sầu
Trăm con bướm mộng gối đầu kêu sương
Bên bờ hoang vắng quê hương
Lênh đênh chiếc lá vấn vương nắng chiều
Mẹ ru con ngủ hiu hiu
Trên đầu sóng bạc thuyền yêu vọng thầm
Tương tư viên đá lặng câm
Giấu mình đáy nước Sông Ngân mặn mà
Mẹ ru tha thiết đậm đà
Mẹ ru ngàn dặm xa xa vọng về
Mẹ ru thế sự não nề
Mẹ ru sông núi ê hề mưa tang !
Vivi
Nauy 18.12.06

Được bạn: vdn 6.11.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mẹ ru"