BĂNG NGUYỆT

Tâm không xin trả về tứ đại.

Trăng giữa rừng trăng, mây an ã,
Tuyết rơi đường tuyết , vọng kinh ca,
Dưới bóng Phật đài tâm an tại,
Nguyện dứt sân si, bản ngã ta.
Hoa sen tươi trổ mùa kiết hạ
Trăng thượng tuần he hé xa xa
Bóng nghiêng sân bóng, phong rêu dạ,
Độc hành trên lối một mình ta.
Bồ đề tứ đại vai không hết!
Nợ đời gửi gấm lại nhân gian
Tái duyên nghiệp dữ xin đừng kết.
Như ánh trăng vàng soi thênh thang.
BĂNG NGUYỆT

Được bạn: vdn 7.11.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tâm không xin trả về tứ đại."