jacaranda

Xuân Mãi Chơi Vơi

Xuân viễn xứ buồn chơi vơi em ạ
Nhánh Mai vàng cũng khác lạ làm sao
Chẳng to tròn ... hương cũng kém ngọt ngào
Hoa lác đác nhìn thấy sao sao ấy
Bánh Mứt buồn ... người thân thương chẳng thấy
Cửa im lìm dòng lệ chảy mặn môi
Nghĩa với tình nay chẳng trọn một đôi
Tôi hoài khóc thương thân mình lạc lõng
Giữa hư không tôi thấy mình bé bỏng
Tìm chút tình nơi trống vắng ảo hư
Có những đêm ôm chăn gối khóc nhừ
Thay tiếng pháo đêm giao thừa quê Mẹ
Thèm vòng tay và lời ru khe khẽ
Để dịu hồn thôi nhớ Mẹ đêm Xuân
Đất nước này tôi chọn bước chân dừng
Sao vẫn thấy nhớ nhung ... dường rất lạ

 

jacaranda

Được bạn: vdn 20.1.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Xuân Mãi Chơi Vơi"