jacaranda

Đêm Mùa Xuân


Đêm mùa xuân... cơn gió gầy thao thức
Em gọi về hâm náo nức tình yêu
Thuở còn nhau như sương tắm nắng chiều
Cùng tan chảy theo tình anh ve vuốt


Em mở cửa ... con tim em trong suốt
Cho tình anh không còn buốt lạnh đông
Trái tim em rừng rực lửa yêu hồng
Xuân tràn lấp phủ lên ngàn khao khát


Nay mùa xuân ... hoa vương tàn lác đác
Trái tim giờ đâu có khác mùa khô
Em tìm anh gọi sâu dưới nấm mồ
Tiếng vọng lại ... những côn trùng cô độc


Anh không về ... nên mùa xuân than khóc
Lồng ngực đau tim thở dốc lệ tràn
Cả căn phòng chỉ còn tiếng oán than
Xuân em đó ... xót xa trùm ... vô vọng


jacaranda

Được bạn: vdn 8.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đêm Mùa Xuân"