Vivi

Tương tư áo vàng 33


Từ khi trở gió mưa ngày
Vàng thau lẫn lộn, mây dày đồi non
Đường xưa rêu phủ lối mòn
Áo vàng sứt chỉ, tim son lạc bờ
Quốc kêu đêm lạnh sương mờ
Bên dòng sông đục, lửng lơ xác bèo
Đường tơ rối chỉ lộn phèo
Mẹ già bệnh hoạn, lệ treo mi sầu
Khăn tang chít mái bạc đầu
Lá xanh tạp chủng, còn đâu Áo Vàng !
Vivi
Nauy 06.5/2009

Được bạn: vdn 13.5.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tương tư áo vàng 33"