ĐOÀN VĂN NGHIÊU

KHOẢNH KHẮC CHUYỂN MÙA


 

Nghe gió chuyển mùa, bối rối một vòng tay
Chỉ thấy heo may tràn qua miền nhớ
Ngóng phương ấy nghẹn từng nhịp thở
Ráng chiều rơi, người có biết tôi chờ.
*
Trút lá rồi bàng đầu phố ngẩn ngơ
Tiếc hạ, mong xuân những tuần xanh bóng
Trong lạnh đông vẫn thấy lòng rát bỏng
Giăng kín trời vời vợi nhớ mong.
*
Biết tìm đâu một mảnh trăng trong
Để soi lối người về kẻo ngút ngàn mây gió
Mưa đừng rơi làm lấm đường trơn ngõ
Hồn thơ ơi! Để ngỏ đón người.
*
Gió heo may nhắc đã tháng mười
Khoảnh khắc chuyển mùa, trống vòng tay bối rối
Thời gian trôi, sao quãng đường vắng lối
Người cứ xa biền biệt! Tôi chờ.
*
27.10.2010

Được bạn: HB 07.11.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHOẢNH KHẮC CHUYỂN MÙA"