Thương Giang

Tự khúc giao mùa






Nhẹ nhàng mùa Xuân qua,
Còn vấn vương hoa bưởi,
Gói hương thầm bối rối,
Gửi người xa, người xa.. .

Cả nhọc nhằn “Tháng Ba ,
Ngày tám”*, mùa giáp hạt.
Giọt mồ hôi mặn chát ,
Đổ xuống đồng quê nghèo.

Và nỗi nhớ trong veo
Ủ men tình trong đó,
Gửi người thương bé nhỏ,
Nỗi chờ mong , chờ mong..

Nắng vàng như mật ong,
Trải trên triền đê cũ,
Hoa gạo đỏ thức ngủ ,
Gọi mùa về trên tay,

Tìm hương sắc cỏ cây,
Níu em vào khắc khoải.
Giấu vụng về si dại,
Đợi người về , người về…



*) “Tháng ba ngày tám”- Câu thành ngữ chỉ mùa giáp hạt lương thực cạn kiệt, thiếu thốn khó khăn.

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 8 tháng 4 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Tự khúc giao mùa"