mưa phố núi

Phận Đào




Làm sao nối được nhịp cầu ?
Cho chàng với thiếp trọn câu đá vàng.
Khắc sâu thề ước đa mang !
Lỡ chuyến đò nhỡ - lỡ tan chợ chiều.

Đò trôi lặng lẽ buồn thiu...
Bóng người xa khuất tiêu điều mặt sông .
Một thương - hai nhớ - ba trông.
Thôi ta gói lại dặn lòng đành quên.

Chiều nay ngắm nước triều lên,
Lục bình rẻ sóng, lềnh bềnh về đâu ?
Giang đầu giang cuối xa nhau,
trái lòng quá đắng ruột đau nhũn mềm.

Còn duyên trói chặt tình bền,
hết duyên đưa đẩy - tênh hênh phận đào .

 

Được bạn: Nguyen Do đưa lên
vào ngày: 24 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Phận Đào"