jacaranda

Câu Kinh Lạc Lối …





Cô đơn trống vắng tứ bề
Hồn bao nhiêu mảnh, vụng về …mơ hoang

Chân lạc bước, vào trang thơ lạ …
Nhặt ngôn từ ghép đóa vô ưu
Nén tâm tư, quên hận thù
Mặc cho suối lệ sa mù chân mây

Ngàn tinh tú, về ngây ngất tỏa …
Ôm vầng dương …sa đọa một lần
Một lần yêu giữa bâng khuâng …
Xác phàm tan giữa ái ân loài người
 
Đôi mắt khóc, miệng cười …hoa nở
Ta nhặt đời …miệng lưỡi thế nhân
Tủi hồn xa xót bao lần
Mà chân vẫn bước ân cần …lặng im

Nghiêng về phía con tim thổn thức …
Tội gì đâu ? Ray rức vì đâu ?
Thiên đàng là những ngày sầu
Tay nâng chuỗi hạt cúi đầu niệm kinh
 
 
jacaranda




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 12 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Câu Kinh Lạc Lối …"