PEARL

Tay Mẹ - Cánh Cò






Tôi bắt gặp dáng cò đi trong bão
Gió quất từng cơn chao đảo, liêu xiêu
Trong hoang vắng, cô lẻ biết bao nhiêu
In vệt trắng trên nền chiều tím ngắt.

Tôi thấm lạnh, người run lên bần bật
Nghĩ cò kia với mẹ có khác gì
Mặc giông tố cứ phải cố gan lì
Vì các con - làm việc chi - chẳng ngại.

Cò trơ xương, bước đi dường hoang hoải
Bùn ướt rồi khô bám mãi chân dài
Vết sần sùi trên tay mẹ không phai
Hằn dấu nhọc nhằn qua bao ngày tháng.

Mắt tôi ướt - nhìn cò nghiêng ngã dáng
Rét buốt đâu bằng đói lả kêu van
Của cò con - khi gió lặng, bão tan
Mà cò mẹ thêm võ vàng, gầy rạc.

Mẹ cũng thế - tóc ngày thêm sợi bạc
Bởi nắng mưa, giông bão nhuộm nhạt màu
Và hàng đêm giấc ngủ đến - chẳng bao
Lo cho con - đến mòn hao sức khỏe.

Xin nhắn gửi đến ai đang còn mẹ
Đừng làm mẹ buồn, hoen mắt mẹ yêu
Hiếu để, trông nom, chăm sóc, nâng niu
Lòng tôn kính hãy chắt chiu cho mẹ.

PEARL

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 30 tháng 8 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Tay Mẹ - Cánh Cò"