jacaranda

Gởi Người Ngàn Dặm



Ta ao ước nắng vàng như lụa
Không bao giờ cỏ úa tương tư ...
Lời thơ đêm, tỏ thực-hư
Gõ trên bàn phím tựa như tiếng lòng
 
Đêm khuya lắm, ngồi trong thinh vắng
Nghe cung đàn chết lặng niềm riêng
Bút khua trên giấy ưu phiền
Mấy lần vò nát ... rồi nghiền dưới chân
 
Ta muốn viết ân cần ... trau chuốt
Để cho sầu không buốt tim gan
Đối gương thương nét thu tàn
Xòe tay đếm lá ... ngỡ ngàng xuân xanh
 
Hơn một tháng ... không đành buông bỏ
Cầm bút lên ... ta ngõ gì đây ?
Hỡi người ở tận chân mây
Hồn ta lỡ khóc lệ đầy dấu xưa
 
Người là nắng, vừa là giông tố ?
Sưởi hồn ta ... hay khổ miên miên
Tựa vai ta thở vào duyên
Thương bài thơ mới  ... gởi miền xa xôi ...
 
jacaranda

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 22 tháng 8 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "Gởi Người Ngàn Dặm"